VỊ KHÁCH KHÔNG MỜI - Trang 84

Ngập ngừng, bà Warwick nói tiếp, “Ông rất nhanh trí - ông là người lạ.

Ông xuất thình lình trong cuộc sống của chúng tôi, chúng tôi không biết gì về
ông cả, ông không có liên quan gì với chúng tôi.”

Starkwedder gật đầu. “Khách không mời,” ông ta lẩm bẩm, ghé người tựa

vào tay ghế sofa, “đã có người nói với tôi như vậy rồi.”

“Vì ông là người lạ,” bà Warwick nói tiếp, “nên có chuyện này tôi muốn

ông làm giúp tôi.” Bà bước ra ngoài cửa ra vườn, nhìn hai bên hành lang.

Chờ một lát, Starkwedder hỏi, “Điều gì vậy, bà Warwick?”
Bà Warwick trở lại phòng, nói gấp gáp. “Trước tối ngày hôm nay thì

người ta đã có nguyên nhân hợp lý cho thảm kịch này. Người có con bị con
trai tôi gây tai nạn mà chết đã đến đây trả thù. Tôi biết nghe có vẻ như trong
kịch nhưng thực ra những việc như vậy vẫn xảy ra.”

“Đúng như bà nói,” Starkwedder phụ thêm, phân vân không biết cuộc nói

chuyện này sẽ đi tới đâu.

“Nhưng giờ thì tôi e là nguyên nhân đó không còn được chấp nhận nữa.

Điều đó kéo vụ sát hạ con tôi trở lại với gia đình.” Bà bước về phía ghế bành.
“Có hai người chắc chắn không thể bắn con tôi, đó là vợ nó và cô Bennett.
Hai đứa chúng nó ở cùng nhau khi có tiếng súng.”

Starkwedder vội đưa mắt nhìn bà, nhưng chỉ nói theo, “Đúng vậy.”
“Tuy nhiên,” bà Warwick tiếp tục, “mặc dù Laura không thể bắn chồng

nó, nhưng có thể nó biết ai đã bắn.”

“Như vậy thì bà ấy trở thành tòng phạm,” Starkwedder nhận xét. “Bà ấy

và cái ông Julian Farrar cùng thực hiện? Bà muốn nói như vậy?”

Vẻ khó chịu thoáng qua khuôn mặt của bà Warwick. “Tôi không có ý nói

như vậy.” Bà lại đánh mắt về phía cửa, trước khi nói tiếp, “Julian Farrar
không bắn con trai tôi.”

Starkwedder đứng bật dậy. “Làm sao bà biết được chắc chắn?”
“Tôi biết,” bà Warwick đáp, mắt nhìn người khách. “Tôi đang nói với ông

- một người lạ - điều mà không ai trong nhà biết,” bà nói một cách bình thản.
“Là thế này, tôi không còn nhiều thời gian trên cõi đời này nữa.”

“Tôi rất lấy làm tiếc…” Starkwedder chưa kịp nói hết thì bà Warwick đã

ra hiệu ngừng lại. “Tôi đâu có kể cho ông để xin lời chia sẻ, cảm thông. Tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.