VÌ NHỮNG ĐOÁ HỒNG - Trang 109

Cô mỉm cười hài lòng. Đôi mắt của Harrison cho thấy anh nói thật lòng. Cô
đột nhiên cảm thấy muốn thở dài lần nữa. Chúa trên thiên đường, cô thích
người đàn ông dịu dàng này quá chừng.

Cô nghiêng người bên cạnh yên ngựa để cô có thể gần anh hơn một chút.
“Anh có biết tôi đang nghĩ gì không?” Cô thì thầm.

Anh cũng nghiêng người về phía cô. “Không,” anh thì thầm đáp lại. “Cô
đang nghĩ gì?”

“Anh và tôi rất giống nhau.”

Anh lập tức thất kinh. Cô hẳn đã mất trí nếu cô tin rằng họ có bất kỳ điều gì
giống nhau. Chà, họ hoàn toàn trái ngược theo đánh giá của anh. Anh đã
đoán ra là cô rất giàu cảm xúc. Anh chắc chắn như quỷ rằng anh không thế.
Anh hiếm khi để người khác biết những gì anh đang nghĩ hoặc đang cảm
thấy. Anh cũng cực kỳ ngăn nắp với mọi thứ anh dự định làm. Anh ghét sự
ngạc nhiên; trong phạm vi công việc của anh chúng có thể gây chết người,
và vì thế anh thận trong suy tính mọi phương án và mọi hành động trước khi
anh tạo nên bất kỳ quyết định nào. Anh đòi hỏi trật tự trong cuộc đời anh, và
từ những gì anh nghe về Mary Rose, anh có kết luận duy nhất rằng cô đã lớn
lên trong sự hỗn loạn. Cô cũng rất dịu dàng, cực kỳ ngây thơ, và mở rộng
lòng mến khách với những kẻ xa lạ. Và cả tin nữa – Chúa toàn năng trên
trời, người phụ nữ dường như tin cậy mọi người mình gặp. Không mất đến
năm phút để cô quyết định đưa anh về nhà cùng với cô. Với tất cả những gì
cô biết, anh có thể là một kẻ giết người máu lạnh.

Ôi, không. Họ chẳng có gì giống nhau hết. Anh không tin tưởng bất kỳ ai.
Anh là một kẻ hoài nghi bẩm sinh và được đào tạo. Tuy nhiên, có lẽ cô
không thể hiểu mình đã đánh giá sai về anh như thế nào, bởi vì cô không
biết chút gì về anh. Cô ngây thơ chấp nhận những gì anh đã kể với cô, và
miễn là anh cứ giả vờ là một chàng trai thành thị ngờ nghệch, kẻ mang một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.