VÌ NHỮNG ĐOÁ HỒNG - Trang 116

“Đừng để tâm đến Cole, Harrison. Anh ấy rất thích trêu chọc mà. Chỉ vậy
thôi. Anh ấy không có ý định làm tổn thương cảm giác của anh đâu. Anh ấy
thực sự là một người rất tử tế, thấu hiểu.”

Cô mỉm cười với anh để anh biết cô thật sự mong anh tin điều vớ vẩn đó.
Phải mất khá nhiều sức mạnh ý chí để không cười vào mặt cô.

“Chúa trên thiên đường, Mary Rose, Harrison là một người đàn ông, không
phải một đứa trẻ.” Travis buông một lời chỉ trích mang tính anh em và bước
đến bên cạnh người khách của họ. “Rồi cậu sẽ quen với tính cách của em gái
tôi, nhưng điều đó sẽ mất một thời gian. Con bé luôn lo lắng về cảm xúc của
người khác. Con bé không thể kềm được điều đó. Chỉ cần lờ cô ấy đi. Chúng
tôi làm thế suốt.”

Sau khi cho anh lời khuyên khôn ngoan ấy, anh ta chạy lên phía trước.

“Còn một người anh trai nữa anh cần phải gặp, và rồi anh sẽ biết được mọi
người. Mau lên, Harrison. Adam đang đợi chúng ta.”

Mary Rose chạy lên những bậc thềm, nhưng ngừng lại cạnh người lạ.
Harrison đoán là cô muốn giới thiệu anh với một người khách khác trước
khi họ vào bên trong để gặp Adam.

Anh đã phạm sai lầm vì tính ngạo mạn của mình.

“Adam, em muốn anh gặp bạn em, Harrison MacDonald. Anh ấy đến từ
Scotland.”

Adam rời khỏi cây cột và quay người đối mặt với Harrison. “Thật vậy sao?”
Ông đáp. “Chào mừng đến với Rosehill, Mr. MacDonald.” Harrison quá
choáng váng để có thể nói. Anh liếc nhìn Mary Rose, rồi nhìn Adam. Anh
không biết nên làm gì hoặc nói gì lúc này, và chẳng ai trong hai người họ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.