VÌ NHỮNG ĐOÁ HỒNG - Trang 128

chắn. Người ta có khuynh hướng để mặc anh, và Cole thích điều đó. Do đó,
nhận xét của anh rằng Cole hành động như một kẻ man rợ thật ra là một lời
tán dương. Anh có hiểu không?”

“Và cô đang nói rằng tôi vừa mới trao cho anh ta một lời khen ngợi sao?”
Anh cố không lộ ra vẻ ngờ vực, nhưng biết rằng anh đã thất bại khi những
người anh trai mỉm cười với anh.

Mary Rose không cười. “Phải, thật sự là anh đã làm.”

Anh muốn cực lực phản đối. Nhưng cô nói nghe có vẻ quá tha thiết và lúc
này đang có vẻ quá lo lắng rằng anh sẽ không cùng cô giả vờ xúc phạm để
xoa dịu anh trai cô, anh quyết định làm theo cô.

“Vậy tôi đoán là tôi đã làm thế.”

Anh đã không mắc nghẹn khi nói. Anh nghĩ đó là một nỗ lực đáng khen về
phần anh. Cô trông có vẻ nhẹ nhõm, và Harrison quyết định rằng việc nuốt
lại sự kiêu hãnh của anh xứng đáng để nỗ lực.

“Điều gì khiến cậu ngạc nhiên thế?” Travis hỏi. Anh không thể nhớ họ đang
nói về chuyện gì. Đó là lỗi của Mary Rose, dĩ nhiên. Cô đã rất hạnh phúc
rằng anh đang cố hoà thuận với Cole nên cô mỉm cười với anh. Harrison
không tin cô đang tán tỉnh anh hoặc cố hành động bẽn lẽn, nhưng cô vẫn vặn
xoắn được tâm trí anh thành một cục y như thế. Cô ngọt ngào và xinh đẹp
đến chết tiệt. Cũng quyến rũ nữa. Anh không thể ngừng bản thân hình dung
cô sẽ như thế nào trong vòng tay anh.

“Harrison?” Douglas gọi tên anh.

“Vâng?” Anh nói. “Anh vừa hỏi tôi điều gì nhỉ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.