“Tôi đã không hỏi cậu điều gì sất,” Douglas trả lời. “Travis hỏi.”
“Nếu cậu ngừng nhìn chằm chằm vào em gái của chúng tôi, cậu hẳn đã có
thể tập trung được.” Cole nói. Travis bảo anh ta ngừng trêu chọc khách của
họ và lập lại câu hỏi của mình. “Tôi đang tự hỏi điều gì về ngôi nhà khiến
anh ngạc nhiên.”
“Nó trông có vẻ rất hiện đại từ bên ngoài,” Harrison giải thích, “nhưng bên
trong…”
“Nó chính xác hiện đại mà.” Cole bảo anh.
“Nếu anh không nhìn kỹ, tôi đoán thế.” Anh đáp. “Nhưng tôi luôn lưu ý
những chi tiết.”
“Và?” Cole hỏi.
“Việc chú ý đến những chi tiết làm tôi ngạc nhiên.” Harrison thú nhận. Anh
đã thận trọng giữ cho ánh mắt anh tránh xa Mary Rose. Anh thậm chí từ
chối liếc về hướng của cô. “Những gờ trang trí ở lối vào rất ngoạn mục, và
chi tiết trên lồng cầu thang cũng gây ấn tượng y như thế.”
“Gờ trang trí?” Travis lập lại.
“Đường viền, hoặc đường chỉ, giữa trần và tường.” Harison giải thích.
“Tôi biết chúng là gì.” Travis quạt lại. “Tôi chỉ ngạc nhiên là cậu lưu ý đến
chi tiết như thế.”
“Tôi không mong tìm thấy quá nhiều phòng như thế. Các vị có một phòng
khách lớn, phòng ăn tối, dĩ nhiên, và một thư viện chất đầy sách tới tận nóc
nhà mà chắc chắn là không mua được ở quanh đây.”