VÌ NHỮNG ĐOÁ HỒNG - Trang 207

Kẻ xấu xí nhất trong nhóm vươn tay đến khẩu súng của hắn. Cole bắn vũ khí
văng khỏi tay hắn trước khi nó hoàn toàn rời khỏi thắt lưng.

Những người đàn ông khác lập tức giơ tay lên cao. Có vẻ như họ không
muốn bị kéo vào một trận đấu súng.

Harrison quay sang Cole. “Ở ngoài chuyện này,” anh ra lệnh. “Tất cả bọn
chúng là của tôi.”

Cole cười nhăn nhở. Travis lắc đầu. “Cậu sẽ bị giết và Mary Rose sẽ tè ra
quần,” Anh thì thầm chỉ để Harrison và Cole có thể nghe được.

Harrison đã quay lại với bè lũ của Bickley rồi. “Tháo bỏ súng của các
người,” anh ra lệnh. Anh đợi cho đến khi họ tuân theo lệnh của anh, sau đó
tháo đai đeo và súng của mình rồi ném cả hai cho Travis. Cole giữ khẩu
súng lục của anh nhắm vào cả nhóm. Anh vẫn còn lại năm viên đạn, và đó là
tất cả những gì anh cần để giết từng người bọn chúng nếu chúng cố thử bất
cứ điều gì lén lún. Anh sẽ không để những sinh vật tởm lợm này qua mặt bất
kỳ điều gì. Những kẻ rất có thể có một khẩu súng khác được giấu kín. Anh
cầu Chúa là kẻ nào đó đã làm thế. Anh đã thật sự muốn bắn ít nhất là một
trong số chúng.

Anh đã bị từ chối cơ hội. Harrison đã ra hiệu những người đàn ông tiến đến
với cậu ta.

“Cậu ta định đấu với tất cả bọn họ cùng lúc à?” Travis hỏi anh trai.

Harrison trả lời. “Khốn kiếp đúng vậy.”

Cole mỉm cười lần nữa. Cả anh và Travis đều bước lùi lại để Harrison có
thêm chỗ trống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.