VÌ NHỮNG ĐOÁ HỒNG - Trang 226

Cô tự hỏi không biết có khiếm nhã không khi nói cô đã bảo anh như thế rồi.
Đã đến lúc anh thừa nhận là cô đúng.

“Thế nên, thật sự là anh đã không dành thời gian cân nhắc về tình huống?
Anh chỉ hành động, đúng không?”

Anh biết chính xác cô nhắm vào đâu với câu hỏi ấy. Anh khẽ nhún vai và cố
không bật cười. Chúa ơi, cô thật trong suốt.

“Anh không nói anh đã…”

“Có, anh đã nói. Anh đã áp dụng triết lý của mình hơi vòng vo một chút,
đúng không? Anh nhớ mà. Đầu tiên là bằng trái tim, sau đó bằng lý trí.”

“Đó là đường vòng khác.”

“Em biết.” Cô trả lời, có tiếng cười trong giọng cô. “Em nghĩ anh hẳn đã
quên. Anh có nhận ra mình vừa trao cho em một lời bình luận đáng yêu thế
nào không?”

“Thật sao? Em vừa làm tổn thương anh đấy.”

Cô bật cười. Cô rõ ràng chẳng chút ăn năn. Âm thanh vui thích ấy vọng đến
anh trai Cole của cô. Anh thúc ngựa tiến đến để đi bên cạnh họ. Anh lập tức
nhận ra Harrison đang giữ em gái mình gần như thế nào. Có vẻ như cậu ta
đang ôm ấp cô.

“Cậu không đang giữ Mary Rose hơi quá chặt vì sự tôn trọng đấy chứ?”

“Hãy để tâm đến việc của chính mình ấy, Cole” Harrison nói. Mary Rose
mỉm cười. Cole trông có vẻ giật mình. Anh ấy không quen bị một người đàn
ông khác hỗn xược. Tất cả các vị khách khác của cô đều quá nhút nhát để

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.