VÌ NHỮNG ĐOÁ HỒNG - Trang 240

“Súng ống rất nguy hiểm, Eleanor. Bạn không nên mang chúng.”

“Tôi đã cắt tóc. Bạn có thích nó không?”

Mary Rose không ngạc nhiên chút nào trước câu hỏi. Eleanor đã luôn có
khuynh hướng thu mình lại. Vẻ ngoài của cô ấy được đặt lên trên mọi thứ
khác – dường như còn trên cả nỗi sợ.

Người phụ nữ đáng thương đang sợ chết khiếp, đôi tay run rẩy. Cô ấy mang
một vẻ hoang dại trong ánh mắt, và Mary Rose đột nhiên nhớ đến một con
nai bị mắc bẫy trong bụi thạch nam.

Eleanor là một phụ nữ xinh đẹp nổi bật với mái tóc nâu sẫm và đôi mắt xanh
rạng rỡ. Mái tóc thường khi dài chấm vai của cô giờ đây chỉ phủ qua tai. Nó
loăn xoăn mọi hướng và rất đẹp.

“Có, tôi rất thích tóc của bạn. Nó thật đáng yêu.” Cô giữ giọng nhỏ nhẹ êm
ái. Cô không muốn làm Eleanor giật mình, và chuyển động của cô cũng
chậm rãi và cẩn trọng khi cô vươn tay sang để xoay khẩu súng cho đến khi
nòng súng chỉa xuống sàn. Sau đó cô nhẹ nhàng lấy khẩu súng khỏi tay
Eleanor. Bạn cô quan sát những gì cô đang làm nhưng không cố ngăn cô lại.

“Bạn không phải sợ hãi nữa đâu. Giờ bạn đã an toàn rồi. Mọi thứ sẽ ổn cả
thôi.”

“Không đâu, không ổn đâu. Không điều gì còn có thể như trước được nữa.
Tôi đã không muốn đến đây. Bạn biết là tôi không thích những môi trường
sống nguyên sơ mà.”

“Nếu bạn đã không muốn đến đây, vậy tại sao bạn lại đến?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.