VÌ NHỮNG ĐOÁ HỒNG - Trang 242

“Ông ấy không muốn tôi làm mất vui trong vị trí xã hội của mình. Tôi là
một lời nhắc nhở thường xuyên với những người khác rằng ông đã trở nên
già như thế nào. Ông đã nhốt tôi vào trong trường nội trú để không có tôi
loanh quanh cạnh.”

“Bạn không thể biết liệu ông ấy có muốn bạn hay là không.”

“Có, tôi có biết. Ông ấy đã nói với tôi rất nhiều lần rồi, tôi phát ốm khi nghe
điều đó. Ông ấy không bao giờ muốn tôi. Mẹ tôi đã gài bẫy ông ấy kết hôn
bằng việc mang thai. Bà ấy đã chết khi sinh tôi, nhưng bà ấy có được một
chiếc nhẫn trên ngón tay, nên bà ấy rất hài lòng.”

Mary Rose thất kinh bởi điều cô đang nghe. Trái tim cô thổn thức vì
Eleanor. Cô thận trọng không để lộ sự thương cảm công khai, vì Eleanor
chắc chắn sẽ nghĩ cô đang cảm thấy tiếc cho cô ấy.

Mary Rose cảm thấy tiếc cho người phụ nữ đáng thương, nhưng cô không
muốn cô ấy biết điều đó. Lòng kiêu hãnh. Thứ chắc chắn sẽ chắn đường các
giải pháp khả thi.

“Tôi đã nghĩ bạn và cha bạn có một cuộc sống thật lý thú. Có phải bạn đã đi
đến tất cả những nơi ngoại quốc đó trong các kỳ nghỉ…”

“Không, tôi chẳng đi bất kỳ đâu. Tôi ở lại với người giúp việc tại nhà mình.”

“Nhưng những câu chuyện bạn đã kể với tôi về…”

“Tôi đã đọc về tất cả những nơi đó. Thế thôi. Tôi muốn gây ấn tượng với
bạn.”

“Tại sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.