VÌ NHỮNG ĐOÁ HỒNG - Trang 25

“Mary là tên của mẹ em.” Cole giải thích. “Bà ấy đã chết khi sinh ra em. Em
nghe những người hàng xóm nói bà là một người mẹ rất tốt.”

“Tên của mama tao là Rose.” Adam nói. “Bà ấy cũng là một người mẹ tốt.”

“Em bé đang ngủ rồi kìa,” Travis thì thầm. “Đặt nó vào lại trong giỏ đi, và
em sẽ trượt một cái tã khác cho cô bé.
Rồi hai người các anh có thể tranh cãi về tên của cô bé sau.”

Adam làm như cậu bé đã sắp xếp. Tất cả bọn đều quan sát khi Travis lúng
túng đặt một cái tã khô lên. Đứa bé đã ngủ say trước khi cậu ta hoàn thành
việc bày bừa với cô bé. “Tao không nghĩ có bất cứ thứ gì để tranh cãi hết,”
Douglas nói. Cậu bé vươn tay để đắp mền cho cô bé trong lúc Adam và Cole
lầm bầm những lý do của mình về việc muốn đứa bé được đặt theo tên của
mẹ mình. Douglas biết cuộc tranh cãi nảy lửa đang phát triển, và cậu muốn
dập tắt nó trước khi nó đi xa hơn. “Tôi nói là điều đó đã được sắp xếp ổn
thoả rồi. Tên cô bé là Mary Rose. Mary là vì mẹ của cậu, Cole, và Rose là vì
má Rose của anh, Adam.”

Cole là người đầu tiên nhận thấy sự đúng đắn của cái tên và là người đầu
tiên mỉm cười. Adam nhanh chóng đồng ý. Travis bắt đầu bật cười, và
Douglas suỵt cậu bằng cách đẩy khuỷu tay vào bẹ sườn cậu, để cậu sẽ không
đánh thức em bé.

“Chúng ta phải lập ra những kế hoạch,” Douglas thì thầm. “Tôi nghĩ là
chúng ta sẽ rời khỏi đây ngay khi có thể, có lẽ vào đêm mai, trên chuyến tàu
nửa đêm. Travis, cho đến khi đó em phải kiếm được những thứ cần thiết cho
Mary Rose. Tôi sẽ mua vé cho chúng ta. Adam, anh sẽ phải trốn trong
khoang hành lý cùng với em bé. Điều đó có ổn với mọi người không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.