VÌ NHỮNG ĐOÁ HỒNG - Trang 260

“Nói chuyện với Miss Border,” ông trả lời. “Nó không tốn nhiều thời gian
đâu.”

Adam khá đúng với ước đoán của ông. Cuộc trò chuyện với Eleanor đã
không tốn nhiều thời gian. Nó chiếm trọn ba giờ đồng hồ. Cuộc thảo luận
riêng tư đã bắt đầu chuyển hướng. Một giờ sau đó, Adam tìm thấy bản thân
ở trong một tình huống lố bịch nhất đã khiến cho chiếc áo sơ mi của ông bị
ướt thêm lần nữa. Eleanor đã biến thành một cô gái nhỏ y như Mary Rose.
Sau khi kịch liệt khăng khăng rằng cô ta không bao giờ, chưa bao giờ khóc,
cô ta đã nức nở mọi thứ với ông.

Cole đã phát chán với việc đợi Adam kết thúc. Anh đã quyết định nói
chuyện với ông về Harrison. Việc tìm ra vị khách của họ là một luật sư đã
làm anh rúng động. Anh muốn có được sự chấp nhận của Adam về tình
huống trước khi anh đặt vấn đề thực sự vào sự tìm hiểu.

Anh đã nghe hết mọi sự rung chuyển bên trong thư viện, cửa đang mở nên
chẳng khó để thấy điều gì đang diễn ra, và rồi đứng lặng ở đó quan sát trong
sự kinh ngạc đến choáng váng. Cánh tay của Eleanor đang quấn quanh eo
của Adam khi cô ta nức nở và cố nói cùng lúc. Cole không thể đoán ra được
bất kỳ từ nào. Chúng nghe như những lời lắp bắp đối với anh. Phản ứng của
Adam cũng hết sức thú vị để quan sát. Ông đứng đó, trong trung tâm của thư
viện, với hai tay giơ lên không trung, trông như thể ông đang nói chuyện với
bầu trời. Anh trai của Cole dường như thiếu thoải mái kinh khủng, và hoàn
toàn vô dụng.

Cuối cùng Adam cũng buông một tay xuống và vụng về vỗ nhẹ vào vai
Eleanor. Ông nhận ra Cole đang quan sát từ ngưỡng cửa, trừng mắt với anh
bởi vì anh đang cười, rồi ra hiệu anh rời khỏi.

Cole ngay lập tức đóng cửa. Người anh trai cũng không đả động đến vụ việc
trong suốt bữa ăn tối. Eleanor đã chọn ở lại trong phòng. Mary Rose đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.