VÌ NHỮNG ĐOÁ HỒNG - Trang 328

Tâm trí của anh chỉ đơn giản là quá choáng váng khi nhận ra cô đang làm
gì. Anh dốc sức cố gắng không nhìn vào phía trước của cô và chuyển ánh
nhìn của mình vào ngọn lửa một giây sau khi váy của cô rơi xuống mặt
đất. Anh lẽ ra nên tiếp tục nhìn chằm chằm vào bức tường, bởi vì quãng
đường mà ánh mắt anh đi qua đã cho anh một cái nhìn phong phú về đôi
chân của cô. Chúng thật đáng kinh ngạc. Dài, cân đối, hoàn hảo.

Anh sẽ phải chịu đựng chính xác bao nhiêu nữa trước khi đêm kinh hoàng
này kết thúc? Harrison không biết, nhưng anh chắc chắn tình hình không thể
tệ hơn được nữa. Hy vọng này là tất cả những gì anh có, anh quyết định, và
anh nắm lấy nó với quyết tâm tuyệt vọng của một người đàn ông đang chết
đuối bám chặt vào một sợi dây thừng.

Anh lê bước đến chiếc túi của mình để xem liệu anh có thể tìm thấy thứ gì
đó cho cô mặc không. Anh lầm bầm nguyền rủa về việc thiếu kỉ luật của
mình trong suốt thời gian tìm kiếm.

Anh cố giận dữ để không nghĩ về bất cứ điều gì khác. Như là đôi chân dài
ấy... vòng eo nhỏ bé... làn da mịn như kem ...

"Ngượng ngùng không liên quan gì đến vấn đề cởi quần áo của anh," anh
nghiến từng từ, chỉ để điều chỉnh vấn đề cho đúng.

Anh ném một cái áo sơ mi sẫm màu và gầm lên ra lệnh cho cô mặc nó vào.

"Anh không cần thứ này để giữ ấm sao?"

"Mặc nó vào."

Giọng nói của anh không gợi ý cô tranh luận với anh. Cô mặc chiếc áo sơ mi
ấy vào. Cô đã phải cuộn lại cổ tay áo lên hai lần, và sau khi cài tất cả các

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.