VÌ NHỮNG ĐOÁ HỒNG - Trang 750

“Thấu hiểu ư? Anh mong em thấu hiểu cho hành động lén lút của họ ư? Cha
em đã lấy những bức thư của em trước khi em có thể gửi chúng đi, và em
được cho là phải biết thấu hiểu ư? Anh muốn em phải kiên nhẫn bao lâu
nữa, Harrison? Mãi mãi à? Khi nào anh mới thôi làm việc ngày đêm để kết
thúc bất cứ điều gì trong tên của Thiên Chúa mà anh đã xác định phải hoàn
thành, việc anh đang chạy vòng quanh tìm kiếm bằng chứng để buộc tội
MacPherson ấy. Anh đã gãi sai chỗ ngứa trong nhiều tháng. Ôi, thật xấu hổ
cho em. Em đã sử dụng thêm một biểu hiện khác nữa mà người thân của em
cảm thấy đáng khinh rồi kìa"

"Em đang nói cái gì vậy? Cái gì đáng khinh?"

Cô không trả lời anh. Anh sẽ không hiểu. Không ai hiểu. Cô quay lưng lại
với chồng mình và nhìn chằm chằm ra ngoài vào màn đêm.

"Tất cả họ đều yêu em," anh cam đoan với cô bằng một giọng bình tĩnh hơn.

Cô quay lại. "Không, họ không yêu em. Họ yêu người phụ nữ họ đang tạo
ra. Anh có biết Thím Barbara đã nói gì với em không? Em được nói rằng
hãy nghĩ về bản thân mình như một tấm vải trắng và để họ tạo ra kiệt tác của
họ. Họ không yêu em. Làm sao họ có thể chứ? Họ thậm chí không biết em.
Họ yêu ý tưởng có lại Victoria, và bây giờ mọi người đều đang cố giả vờ là
em đã sống ở đây suốt cuộc đời mình. Còn anh thì sao Harrison? Anh yêu
em hay yêu kiệt tác của họ?"

Ẩn ý đằng sau câu hỏi của cô đã khiến anh bật dậy. Nếu cô muốn tranh luận,
vậy thì vì Chúa, anh sẽ chiều ý cô.

"Anh yêu em," anh gầm lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.