VÌ NHỮNG ĐOÁ HỒNG - Trang 99

“Mười hai dollars.” Harrison đáp.

“Vậy thì cậu bị ăn cướp rồi, MacDonald.” Cole tự nguyện đưa ý kiến một
cách vui vẻ.

Douglas đồng ý với em trai. “Anh không chắc cậu ta bị như thế, Cole. Cậu
ta hẳn phải có một cuộc thương lượng chứ.”

“Tôi đã có thương lượng mà.” Harrison khăng khăng. “Và tôi đã rất may
mắn. Nếu tôi đến trễ hơn một giờ, MacHugh đã chết rồi.”

“Và đó là lý do tại sao anh mua nó ngay cả khi anh không thể cỡi được nó
à?” Mary Rose mỉm cười với kết luận của cô. Cô quay sang Cole. “Anh ấy
không ngọt ngào sao?” Cô thì thầm.

“Ngu ngốc thì có.” Cole thì thầm đáp lại. Harrison nghe được sự trao đổi.
Anh nhún vai và sau đó đi vòng qua cổng. MacHugh theo sau anh. Con ngựa
hành động như thể muốn xé Harrison thành nhiều mảnh, nhưng khi anh đi
vào bên trong bãi quây, MacHugh chỉ trao cho anh một cái đẩy nhẹ trước khi
dịu lại.

Cậu ta trở nên ngoan ngoãn và dễ bảo cho đến khi Douglas cố lại gần.
Harrison túm lấy dây cương và xoa dịu cơn hoảng loạn.

Anh trai của Mary Rose đóng cánh cổng lại phía sau và tiến về phía trước.
Con ngựa lập tức bắt đầu nhặng xị lần nữa.

“Đứng yên ở nơi anh đứng.” Harrison nói vọng ra. “Hãy để nó đến với anh.
Nếu anh không di chuyển nó sẽ không làm tổn thương anh.” Douglas đồng ý
bằng một cái gật đầu. Anh đứng với đôi chân tách ra và đợi xem con ngựa
giống sẽ làm gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.