VÌ SAO CÁC QUỐC GIA THẤT BẠI: NGUỒN GỐC CỦA QUYỀN LỰC, THỊNH VƯỢNG VÀ NGHÈO ĐÓI - Trang 425

Mendeland tích cực bỏ phiếu cho Albert Margai trong cuộc bầu cử năm
1967. Nhưng Stevens quan tâm đến việc củng cố quyền lực hơn là thúc đẩy
xuất khẩu của Mendeland. Lập luận của ông thật đơn giản: bất kể điều gì
tốt cho người Mende là tốt cho đảng SLPP và là xấu đối với Stevens. Vì thế
ông cho tháo dỡ đoạn đường sắt đến Mendeland. Sau đó ông tiếp tục bán
đường ray và đầu máy xe lửa để sự thay đổi này không thể cứu vãn được
nữa. Giờ đây, khi bạn lái xe từ Freetown đến miền đông, bạn sẽ đi qua các
nhà ga xe lửa đổ nát của vùng Hastings và Waterloo. Không còn xe lửa đến
Bo nữa. Lẽ dĩ nhiên, hành động quyết liệt của Stevens đã tàn phá nghiêm
trọng một số hoạt động kinh tế sôi nổi nhất của Sierra Leone. Nhưng cũng
như nhiều nhà lãnh đạo châu Phi thời kỳ sau độc lập, khi chọn lựa của họ là
giữa việc củng cố quyền lực và khuyến khích tăng trưởng kinh tế, Stevens
đã chọn việc củng cố quyền lực, và ông không bao giờ hối tiếc. Ngày nay,
bạn không còn có thể đáp tàu hỏa đến Bo được nữa, vì cũng hệt như Nga
hoàng Nicholas I từng sợ rằng đường sắt sẽ mang cách mạng đến với nước
Nga, Stevens cũng tin rằng đường sắt sẽ củng cố sức mạnh của phe đối lập.
Cũng như nhiều nhà cai trị khác khi kiểm soát các thể chế chiếm đoạt, ông
sợ những thách thức đối với quyền lực của mình và sẵn lòng hy sinh tăng
trưởng kinh tế để đập tan những thách thức đó.

Thoạt nhìn, chiến lược của Stevens có vẻ tương phản với chiến lược

của nước Anh. Nhưng thật ra, có một mức độ liên tục đáng kể giữa sự cai
trị thuộc địa của Anh và chế độ của Stevens, giúp minh họa cho lôgic về
vòng xoáy đi xuống. Stevens cai trị Sierra Leone bằng cách chiếm đoạt
nguồn lực từ dân chúng bằng cách sử dụng các phương pháp tương tự. Ông
vẫn cầm quyền vào năm 1985 không phải vì ông tái đắc cử trong một cuộc
bầu cử phổ thông, mà vì sau năm 1967, ông thiết lập một chế độ độc tài bạo
lực, giết hại và tấn công các đối thủ chính trị, nhất là các đảng viên SLPP.
Ông tự xưng làm tổng thống vào năm 1971, và sau năm 1978, Sierra Leone
chỉ có một đảng chính trị, đảng APC của Sierra Leone. Vì thế, Stevens đã
củng cố quyền lực một cách thành công, thậm chí khi cái giá phải trả là làm
bần cùng hóa phần lớn vùng nội địa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.