VI THẦN - Trang 11

Thôi phủ trước kia cũng mời tây tịch [8] đến phủ dạy học, Thôi Minh

Húc chán ghét những lão học giả suốt ngày rung đùi đắc ý không có ý
nghĩa. Huống chi, những gì họ dạy hắn cũng đã biết. Sau vài lần trêu đùa ác
ý, các lão học giả không chịu nổi nữa đều xin từ giã. Đại ca đương gia của
hắn thấy hắn cả ngày không làm chuyện gì, chỉ lo càn quấy vui chơi, tức
giận không thôi, dứt khoát đưa hắn vào học thư viện ở trong thành.

Thôi Minh Húc cũng không kháng cự, ở thư viện so ra còn tự tại hơn

khi ở nhà, không có việc gì thì có thể chạy ra ngoài tìm bọn người Ninh
Hoài Cảnh huyên náo. Tuy rằng đến chỗ nào cũng thấy mấy lão học giả gầy
đét lại không thú vị, nhưng mà bọn họ cũng biết không thể trêu vào Thôi
phủ, đối với việc hắn trốn học trốn hành cũng mở một mắt nhắm một mắt,
quyền thế không lưu tình. Hừ, mấy lão ngoan cố chỉ biết ngập mình trong
đống sách cũ nát gặp những việc này thì lại rất nhanh nhạy.

Trong thư viện cũng có người thật sự bất chấp khắc khổ nghiêm túc

lập thệ phải trở nên xuất sắc. Một tay cầm cái màn thầu lạnh tanh một tay
cầm sách, màn thầu nhanh nhét vào lỗ mũi luôn. Hắn ngồi bên song cửa vô
tình thấy được, không mảy may quan tâm đến sự xấu hổ và giận dữ của
người khác cười ha ha ha. Hắn từ lúc sinh ra đã là con nhà thế gia, từ nhỏ
đã có cẩm y ngọc thực không lo ăn mặc, lại thêm thiên tư thông minh tài
học hơn người, dù cho cả đời hắn cứ chơi bời quậy phá thì Thôi gia vẫn
nuôi được hắn, đây là hậu đãi của ông trời, ngươi không phục cũng không
được.

Cười xong quay đầu lại nhìn, thấy một bóng người run rẩy núp sau cây

cột.

“Ai đó? Lén lén lút lút như vậy làm gì?”

Sau cây cột có tiếng động. Thôi Minh Húc hừ lạnh một tiếng, xốc vạt

áo một bước rời khỏi thư viện nhưng người nọ vẫn bám theo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.