VI THẦN - Trang 153

thành tích như vậy, mặt mũi nào gặp người khác? Rồi lại không nỡ, về kinh
ít nhất có thể gặp mặt Tề Gia. Đắn đo suy nghĩ.

Khi đón năm mới cùng những hộ dân nghèo cũng cần tâm trạng thư

thái, chỉ độc Thôi Minh Húc, một mình cô đơn lẻ bóng, bị cảnh thân nhân
đoàn viên làm cho tủi thân. Kim Tam Thủy hào sảng mời Thôi Minh Húc
đến nhà họ ăn bữa cơm tất niên, Thôi Minh Húc phất tay khước từ. Gia
đình người ta sum vầy vui vẻ, hắn là người ngoài, còn đeo cái mặt như đưa
đám, thơm thảo gì nỗi nữa?

Bọn nha dịch và hạ nhân trong phủ đều xin nghỉ sớm, muốn ở bên

người thân đón năm mới, phủ đệ rộng lớn trống vắng, tiếng pháo nhà người
khác vang vọng, một lần tiếp một lần.

Ngoài cửa sổ sao buồn bóng mờ trăng nhạt nhòa, Thôi Minh Húc trơ

trọi nép người bên bếp lửa, nhớ về đêm trừ tịch năm rồi. Pháo hoa ở kinh
thành thật rực rỡ, muôn hồng nghìn tía rọi sáng bầu trời đêm trầm lắng,
cũng rọi sáng đôi tròng mắt óng ánh của Tề Gia.

Khi đó, hắn đứng bên Tề Gia, nhìn y rướn cổ cũng không cao thêm

được mấy. Dòng hải lưu được gió miên man, làm khuôn mặt nghiêng
nghiêng bị ánh sáng phác họa một đường cong uốn lượn, từ vầng trán sáng
bóng đến chiếc cổ thon gầy. Miệng vì thán phục mà mở khẽ, đèn đuốc cả
phố đua nhau thắp lên, trên bờ môi dường như thấy được ánh nước, căng
mộng, mang chút ướt át. Dòng người cạnh bên nhộn nhịp, đứa trẻ tinh
nghịch nhà ai va vào lưng Thôi Minh Húc, bổ nhào về trước, ôm trọn vào
lòng, xúc cảm mềm mại thoải mái, tự nhiên sinh ra cảm giác vừa lòng thỏa
dạ.

Thời điểm hiện tại, Tề Gia hẳn đang tham gia buổi tiệc trừ tịch của

hoàng đế? Năm ngoái Tề Gia cũng phải dự tiệc, nhưng kết quả lại ở lại phủ
cùng hắn đón tân niên. Chẳng biết đứa ngốc này vắt óc suy nghĩ sao để nói

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.