VI THẦN - Trang 159

này may vá duy trì kế sinh nhai, thật là người cần kiệm biết lo cho gia
đình.”

Thôi Minh Húc sầm mặt, xé thư Ninh Hoài Cảnh thành từng mảnh

xuống chân đĩa nến, nếu tốt như vậy sao ngươi không cưới?

Lại dữ tợn mà nhớ tới, cái dạng nghèo mạt bảo thủ xanh xao vàng vọt

như Lý Đức Lương thì em gái căng mọng được chỗ nào? Thêu thùa giỏi, ta
hận, cũng không phải tìm nha đầu may vá, thêu đẹp đến mấy cũng không
bằng người đứng đầu cửa tiệm. Về khoảng cần kiệm lo cho gia đình, hôm
nay bớt một miếng thịt, ngày mai xén một thước vải, đây là sống sao? Cưới
vợ hay cưới hầu gái già đây? Tề Gia phối với cô ta, cuộc sống không biết
khổ đến thế nào nữa.

Còn tên Lý Đức Lương kia, mắt nhìn người quả không tệ, biết Tề Gia

tốt, nhưng hắn ta sao không mở to hai mắt ra mà xem, đằng trước Tề Gia
còn đứng sờ sờ Thôi Minh Húc hắn mà! Xoay vòng thế nào cũng không tới
lượt muội muội nhà hắn ta.

Càng nghĩ càng thấy tối tăm, tay thêm lực, xé thành từng mảnh nhỏ,

cái tên mặc hoàng bào ngồi trước long đình, cả kẻ đứng đầu khi thượng
triều, còn có đám mù lòa châm ngòi thổi gió vô góp vui, lại thêm tên Lý
Đức Lương hiện tại lòng mang ý xấu, một đám nhảy ra cản đường Thôi
Minh Húc. Người xưa đều nói thấy tháp cao, lầu gác thì phải đem người
sống tuẫn táng chôn vào đất mẹ, có vậy, lầu các bên trên mới không sụp.
Lần sau tìm cơ hội, đem toàn bộ đám người này chôn thây dưới con kênh
ngoài thành Cức Châu, bảo đảm nước sông chảy như thoi đưa không bao
giờ cạn.

Việc này mặc kệ có hay không thì đều nhanh chóng thức tỉnh Thôi

Minh Húc, chung quy phải cột Tề Gia vào bên người mới tốt, bằng không,
không chừng sẽ xảy ra chuyện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.