VI THẦN - Trang 16

“Ai nói đệ không nghĩ tới chứ?” – Thôi Minh Húc buông điểm tâm

trong tay, vỗ tay phủi sạch những mảnh vụn dính ở đầu ngón tay: “Nếu
sang năm đệ thi Hội đỗ trạng nguyên thì sao?”

“A? Như vậy quả thực là chí hướng tốt.”

Thôi Minh Húc thấy nàng gật đầu cho phép, khóe miệng nhếch lên

cười đến kiêu ngạo: “Ai cũng nói chức thừa tướng của Lục gia là do Thái
Tổ hoàng đế ngự khẩu thân phong mà có, đệ thấy Lục Hằng Tu này cũng
tầm thường không có bản lĩnh, chẳng qua y chỉ dựa vào hư vinh của tổ tiên
mà thôi. Đợi đệ vào triều sẽ khiến y mất đi tướng ấn, cho y thấy, Hiền
tướng cũng không nhất thiết phải là người trong Lục gia y.”

“Lời này đã vượt quá.” – Liễu thị biết hắn cá tính cuồng vọng, muốn

khuyên hắn kiềm chế: “Bây giờ không nói thi Hội, ngay cả thi Hương còn
chưa qua đã nghĩ tới chức quan sau này. Hơn nữa, làm quan quan trọng ở
chỗ biết thận trọng đặt cái lợi chung lên quyền lợi riêng…”

Lời còn chưa dứt, đã bị Thôi Minh Húc cắt ngang. Chỉ thấy hắn như

nhớ lại chuyện gì đó, trong vẻ tươi cười kiêu ngạo lại có thêm vài phần ấm
áp: “Đại tẩu, chờ đệ đỗ trạng nguyên sẽ lấy Phiêu Phiêu về nhà, có được
không?”

“Ra là đệ đã có chủ ý chuyện tốt thành đôi.” Chuyện đi tìm Ngọc

Phiêu Phiêu Thôi Minh Húc từ trước đến nay không hề dối gạt Liễu thị,
Liễu thị chỉ tưởng hắn thiếu niên phong lưu, tương giao với danh kỹ hoa
khôi hiếm có cũng là chuyện bình thường nên không can thiệp nhiều,
không ngờ hắn đã có suy nghĩ rước người ta vào cửa, không khỏi ngẩn ra:
“Chỉ là Ngọc cô nương, cô ấy…”

Phát hiện lời nói không ổn liền chuyển hướng trọng tâm câu chuyện:

“Không phải nói hôm nay cùng tiểu hầu gia của Trung Tĩnh hầu gia dạo
chơi hồ sao? Sao lại về sớm như vậy?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.