VI THẦN - Trang 53

Sự việc như vậy, Thôi Minh Húc thuật lại đại khái dăm ba câu, nhưng

đoạn vì Ngọc Phiêu Phiêu mà khởi xướng việc tranh chấp bỏ đi này lại
không nói, chỉ nói với nàng rằng: “Huynh ấy có lẽ cũng không muốn gặp
lại ta”. Khóe môi cứng ngắc kéo lên, ngẩng đầu, lại uống cạn một chung
rượu.

Thấy Ngọc Phiêu Phiêu ưu phiền sầu muộn, muốn nói lại thôi, Thôi

Minh Húc phất tay lơ đễnh: “Không sao, việc đại ca đuổi ta ra khỏi nhà
trước giờ không phải chưa từng có. Qua hai ba ngày sẽ lại sai người tìm ta
về như thường thôi?

Từ đó về sau, hắn trọ lại Xuân Phong Đắc Ý lâu. Sáng sáng từ trên lâu

sẽ thấy chiếc kiệu màu xanh rêu của đại ca hắn lắc lư lắc lư vào triều, Thôi
Minh Húc xoa đôi mắt nhập nhèm, vươn vai ngáp dài, xoay người rồi lại
nằm xuống. Lúc tỉnh dậy mở cửa sổ, mặt trời đã quá ban trưa, đại ca hắn đã
hạ triều hồi phủ từ lâu, ngắm dòng người như thoi đưa dưới lầu cũng chẳng
nhìn thấy nửa cái bóng. Thường thường luôn có tiếng bước chân bình bịch,
có người bước lên cầu thang lên lầu, ngày càng gần. Hắn ngồi thẳng người
vểnh tai nghe, trong đầu cứ nhắc đi nhắc lại mấy màn muốn nói hết lần này
đến lần khác. Sau đó, tiếng bước chân dần dần trôi xa, chưa từng dừng lại.
Tâm tình phấn khởi rơi thẳng xuống đất, làm cái mặt kiêu ngạo nhăn tít.

Giang Vãn Tiều bị gia đình phái đi Giang Nam thu mua hàng hóa mới.

Từ Khách Thu bị hắn liên lụy, đến nay vẫn bị nhốt trong phủ không được
xuất môn nửa bước. Chỉ có Ninh Hoài Cảnh là có thể cười hì hì đem rượu
đến thăm hắn: “Trở về chịu phục tùng một chút là được rồi, tội gì mà cứ ở
đây giận dỗi?” – Mấy lời nói ra thực không hợp với khẩu vị của hắn, thà
hắn ta không đến còn hơn.

Thôi Minh Húc chẳng nói chẳng rằng bĩu môi: “Lí do gì mà cứ phải là

ta trở về xuống nước trước?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.