VÌ THƯƠNG... - Trang 22

04

DIỆU ÁI

CÓ MẸ CÓ CHA, CÓ CẢ THẾ GIAN NÀY

R

ằm tháng Bảy về khi tiết trời đã sang thu. Hoa sữa bắt đầu dìu dặt tỏa

hương, ấy thế mà gió Lào vẫn thổi xao xác tưởng như làm chao đảo cả bụi
tre bên hông nhà.

Sáng sớm, khi mặt trời chưa ló dạng đã nghe tiếng mẹ lục đục dậy

nhen lửa. Dù trong lúc mơ màng ngái ngủ, con vẫn có thể mường tượng ra
mẹ đang lúi húi bên bếp, mắt cay vì khói. Con bảo mấy năm ở thành phố
uống thứ nước sẵn trong bình nhạt nhẽo chẳng mùi vị nên về nhà uống
nước mẹ nấu đượm mùi khói thơm ngọt làm sao. Thực ra, nước quê đã ngọt
càng ngọt hơn bởi sự tảo tần đảm đang của mẹ.

Lục lại những bức hình đen trắng có tấm ảnh mẹ và con chụp bên cây

bông cảnh ở nhà nội. Hai mẹ con mặc hai chiếc áo giống nhau. Hồi đó mẹ
là thợ may nên thường may đồ mẹ con mình giống nhau như thế. Mẹ bồng
con tay này, tay kia cầm bông để dỗ con nhìn phía máy ảnh mà cười. Chắc
ông thợ chụp ảnh ngày xưa bực lắm khi ảnh in ra, con ngoái đầu phía sau,
chỉ nhìn thấy thấp thoáng tướng con gầy còm, đen đúa. Xem hình lúc nào
mẹ cũng tặc lưỡi, thương con còm cõi của năm tháng cực khổ.

Mỗi lần mấy chị em tị nạnh mẹ thương đứa này hơn đứa kia là mẹ

phải nhọc nhằn phân trần. Mẹ bảo, con nhỏ yếu, gầy gò nhất nhà nên phải
thương bù.

Em trai đi học xa nhà từ nhỏ nên phải thương em hơn. Em gái hay ốm

đau nên có gì mẹ cũng thương em nhất. Còn bé út thì tất nhiên phải thương
nhiều rồi. Cứ thế, đứa nào cũng có lý do để mẹ thương bù, thương nhiều,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.