VÌ THƯƠNG... - Trang 78

Mà đậu xanh đánh bỏ chén không ngon bằng lúc vét nồi đâu. Sau khi múc
cúng xong, dưới nhà bếp, tụi tôi tranh nhau lấy muỗng vét lớp đậu cháy còn
dính dưới đáy hay vòng quanh miệng xoong. Trời ơi, không thể diễn tả
được cảm giác lúc ấy đâu nha, cứ y như ăn sơn hào hải vị.

Chiều mười bốn má ngâm nếp, tối sai mấy chị qua nhà anh Quang xay

thành bột trong cối bằng đá. Chừng nửa tiếng sau, chị mang thau bột về để
má trút vô túi vải, cột miệng bằng sống lá, lấy cối đá đè lên, để qua đêm
cho rút hết nước. Sáng hôm sau mở túi ra, bột trắng ngà, mềm mịn. Do nấu
chè cúng nên má chỉ vò viên nhỏ, không làm viên to có nhân đậu xanh
chính giữa như ngoài chợ. Má bày thau bột giữa nhà. Tụi tôi ngồi chung
quanh, ngắt bốn viên bỏ lên tay vo tròn rồi lấy ngón trỏ ấn chính giữa để
lún xuống y như núm đồng tiền rồi chất lên mâm. Cứ ngắt rồi vò, vò rồi ấn,
ấn rồi để mâm. Mười mấy tay làm, phút chốc được hai mâm bột trắng tinh,
thoang thoảng thơm vị nếp. Muốn chè dẻo, phải mang bột ra phơi nắng cho
ráo nước thôi. Đừng khô quá bột nứt nẻ khó coi. Ông bà sẽ quở.

Má bắc nồi lên bếp, cho đường tán vào. Chè trôi nước phải nấu bằng

đường tán còn dính mật mía mới ngon, chứ nấu bằng đường cát sẽ dở òm,
ăn không đượm. Nước sôi, má bỏ bột vô, kèm nửa củ gừng giã nhuyễn, vắt
gần hết nước. Nước sôi sùng sục. Hàng trăm viên bột chín tới, tranh nhau
nổi lên trên dễ thương vô cùng. Chè chín. Chị múc vô chén sành. Chẳng
đếm bao viên, nhưng lúc nào cũng vừa vặn ba chục chén. Nhiệm vụ của tôi
là bưng lên nhà trên cho ba để bàn thờ. Má dặn phải bưng dưới đít chén,
không được để tay lên trên hay thọc vô chén chè, bất kính với ông bà.
Nhưng mấy vụ này đời nào tôi nghe lời, thèm quá mà. Vừa đi vừa giả đò
chạm tay vô nước đường rồi đưa lên miệng mút. Tại mình lỡ chớ có cố ý
đâu. Chắc ông bà không nỡ bắt tội.

Cúng xong, mỗi đứa được hai chén chè. Mà thiệt lạ kỳ, rằm tháng Bảy

trời lại hay mưa. Má nói đó là lúc ả Chức hội ngộ chàng Ngưu nhờ lũ quạ
đen bắc cầu Ô Thước. Bao ngàn năm trước, Ngọc Hoàng đày họ về hai phía
sông Ngân khi gã chăn trâu dám đèo bồng mơ tưởng nàng công chúa con
Trời cao vời vợi. Ngưu, Chức gặp nhau, tủi tủi mừng mừng, ôm nhau khóc
ròng, nước mắt tuôn dòng thành mưa dưới hạ giới. Nói thiệt, ăn chè trôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.