VIỆC MÁU - Trang 190

Khi McCaleb mở cửa văn phòng, người mà ông đồ là Toliver gác điện

thoại rồi vẫy tay bảo ông vào. Ông ta là một người xương xẩu độ tuổi sáu
mươi, có làn da nâu thô ráp và mớ tóc bạc lơ thơ viền quanh mép đầu. Ông
ta có một miếng đệm bằng nhựa nơi túi áo sơ mi, nhét đầy một lố bút đủ
loại.

“Chuyện này cần phải xong sớm,” ông ta nói. “Tôi còn phải kiểm tra

chúng nó chất hàng lên xe để xuất đi nữa.”

“Được.” McCaleb nhìn xuống bản báo cáo nằm trên cùng chồng giấy

mang theo. “Hai tháng trước ông có nói với các thám tử Ritenbaugh và
Aguilar rằng hôm hai mươi hai tháng Giêng Mikail Bolotov làm ca đêm.”

“Đúng thế. Tôi nhớ mà. Có thay đổi đâu.”

“Ông có chắc không, ông Toliver?”

“Ý ông là thế nào, tôi có chắc không à? Có, tôi chắc. Tôi đã kiểm tra

lại cho hai người kia mà. Có ghi trong sổ hẳn hoi. Tôi có lấy bảng chấm
công ra.”

“Ông nói là ông dựa trên cơ sở những gì ông thấy trong bảng chấm

công, hay là ông thực sự thấy Bolotov làm việc đêm đó?”

“Anh ta có đây. Tôi nhớ mà. Mikail chả bao giờ nghỉ ngày nào cả.”

“Và ông nhớ là anh ta làm việc suốt đến mười giờ.”

“Thẻ bấm giờ của anh ta cho thấy là...”

“Tôi không nói về thẻ bấm giờ. Tôi đang nói chuyện ông có nhớ anh

ta đã ở lại làm đến mười giờ hay không.”

Toliver không đáp. McCaleb liếc ra cửa sổ nhìn các dãy bàn thợ.

“Ông có khá nhiều người làm việc cho ông, ông Toliver. Bao nhiêu

người làm ca từ hai đến mười giờ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.