VIỆC MÁU - Trang 188

Trong hiệu bán lẻ chẳng có vị khách nào. Những cái đồng hồ rẻ tiền

hầu như đủ cỡ bày nhan nhản. Hầu hết trông có vẻ công nghiệp, như thể
người ta chỉ có thể gặp chúng trong một lớp học hay cửa hàng phụ kiện ô tô
chứ không phải ở nhà riêng ai đó. Trên tường sau quầy, nơi phần hậu của
cửa hiệu, có treo một bộ tám cái đồng hồ giống nhau chỉ giờ ở tám thành
phố trên khắp thế giới. Có một phụ nữ trẻ ngồi trên chiếc ghế gấp phía sau
quầy. McCaleb thoáng nghĩ, cứ phải ngồi giữa đống đồng hồ thế kia mà
khách khứa không một mống thì chắc hẳn đối với cô nàng thời gian trôi
chậm lắm.

“Làm sao tôi gặp được ông Toliver?” ông hỏi khi đã tiến đến sát quầy.

“Arnold hay Randy?”

“Arnold.”

“Tôi phải gọi điện đã. Ông ở bên nào tới?”

“Tôi đến đây không phải để mua đồng hồ. Tôi đang theo dõi cuộc

thẩm vấn của Sở Cảnh sát trưởng hôm mồng ba tháng Hai.”

Ông buông chồng giấy tờ xuống quầy để cô ta thấy toàn là hồ sơ tài

liệu của nhà nước cả. Đoạn ông nhấc hai tay lên đặt hai bên hông, cẩn thận
làm sao cho cái áo khoác thể thao phanh ra để lộ khẩu súng. Ông quan sát
mắt cô ta khi cô ta nhận ra khẩu súng. Cô ta nhấc điện thoại trên quầy rồi
bấm ba số.

“Arnie này, Wendy đây. Có một ông ở Sở Cảnh sát trưởng tới về vụ

điều tra hay gì gì ấy.”

McCaleb không cải chính cô ta. Ông đã không nói dối cô ta mà cũng

sẽ không nói dối về chuyện ông là ai và làm việc cho ai. Nhưng nếu cô ta
muốn đoán già đoán non không chính xác thì ông cũng chẳng cải chính. Sau
khi nghe điện thoại một lát, Wendy nhìn lên McCaleb.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.