VIỆC MÁU - Trang 197

McCaleb không đáp cũng không động cựa. Ông biết mình chẳng

mong gì chọi lại được gã này. Trong khi ông nghiền ngẫm tình thế của
mình, Bolotov buông cái ví xuống ngực ông rồi nhảy bật dậy. Y giật chiếc
ghế từ dưới hông McCaleb, nhấc cao lên quá đầu. McCaleb giơ hai tay lên
để bảo vệ mặt và đầu, ngay lúc đó ông nhận ra rằng ngực mình bị phô ra
không có gì che chở.

Ông nghe thấy tiếng kính vỡ, liền nhìn qua giữa hai tay mình thì thấy

chiếc ghế đập vỡ toang cửa sổ văn phòng. Rồi ông thấy Bolotov theo sau
chiếc ghế, phóng qua khoảng vỡ dễ dàng như không rồi buông mình xuống
sàn xưởng thợ. Đoạn y biến mất.

McCaleb lăn qua một bên, xếp hai tay ngang ngực rồi co hai đầu gối

lên. Ông xòe một bàn tay đặt lên ngực, cố nghe ra nhịp tim. Ông hít hai hơi
sâu rồi chầm chậm quỳ lên, gượng ngồi dậy. Tiếng nện cửa rầm rầm vẫn
tiếp diễn, lần này kèm theo giọng Toliver cuống cuồng đòi McCaleb mở ra.

McCaleb rướn người tới mở khóa cửa. Ngay khi đó ông cảm thấy

chóng mặt. Như thể ông đang trượt xuống vùng lõm gần bốn mét của một
con sóng để rơi tõm vào chỗ sâu nhất của nó. Toliver xông vào phòng mà la
lối om sòm nhưng McCaleb không hiểu ông ta nói gì. McCaleb xòe hai tay
chống xuống sàn, nhắm mắt, cố định thần lại.

“Chó chết,” ông chỉ thì thầm được có thế.

Buddy Lockridge nhảy ra khỏi chiếc Taurus khi thấy McCaleb lại

gần. Anh ta chạy vòng quanh đầu xe, đến cạnh McCaleb.

“Chúa ơi, chuyện gì vậy?”

“Chả có gì. Tôi phạm sai lầm, thế thôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.