VIỆC MÁU - Trang 248

“Không, Graciela ạ. Nhanh lắm. Cô ấy chẳng bao giờ biết điều gì

đang xảy tới với mình đâu.”

“Có lẽ vậy thì tốt.”

“Tôi nghĩ vậy... Nghe này, cô rồi sẽ ổn chứ?”

“Tôi ổn mà.”

“Vậy thôi nhé. Mai sẽ gặp cô.”

Hai nhân viên y tế đã đưa Gloria đi hôm đó làm việc ở Trạm Cứu hỏa

số 76. McCaleb gọi nhưng phân đội trực đêm hôm 22 tháng Giêng đang
nghỉ cho tới Chủ nhật. Tuy nhiên, trạm trưởng cho biết rằng theo chính sách
của ban về cái gọi là “chuyên chở nạn nhân tội ác” thì bất cứ tài sản cá nhân
nào rơi rớt trên băng ca hoặc tìm thấy ở bất cứ đâu trong xe cứu thương đều
phải được giao nộp cho cảnh sát quản lý. Thế nghĩa là nếu chuyện này đã
xảy ra sau lần chuyên chở Gloria Torres thì hẳn sẽ có một báo cáo giao
nhận tài sản trong hồ sơ án mạng. Thế mà lại không có. Chiếc hoa tai chữ
thập vậy là đã không được tường trình.

Sự mỉa mai mà McCaleb mang trong lòng, bên cạnh trái tim của một

người xa lạ, là niềm tin thầm kín rằng người được cứu sống đáng ra không
phải ông. Lẽ ra phải là ai khác mới phải. Suốt nhiều ngày nhiều tuần trước
khi nhận được tim của Gloria, ông đã sẵn sàng cho chung cục đời mình.
Ông đã chấp nhận nó như là đương nhiên phải thế, không khác được. Từ lâu
ông không còn tin vào Chúa trời nữa - những điều rùng rợn ông từng tận

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.