VIỆC MÁU - Trang 256

xuẩn đó rằng chúng làm ăn như mèo mửa, nhưng thực tình là tôi không thấy
những gì anh đang thấy.”

“Được rồi, ta hãy bắt đầu từ chính cái hoa tai. Như tôi nói, tôi có nói

chuyện với cô chị. Cô ta bảo Glory Torres ngày nào cũng đeo cái ấy. Những
cái khác thì cô ấy nghịch tùy thích, thay cái này đổi cái nọ, kết hợp kiểu này
kiểu khác, nhưng cái chữ thập thì không bao giờ. Nó luôn luôn có đó. Ngày
nào cũng đeo. Rõ là nó có những hàm ý tôn giáo nếu như không có mô tả
nào hay hơn, nó còn là bùa may của cô ấy nữa. Được chứ? Chị theo kịp tôi
đấy chứ?”

“Tới đây thì kịp.”

“Tốt, giờ ta giả sử hung thủ lấy nó. Như tôi nói, tôi đã nói chuyện với

bệnh viện và bên trạm cứu hỏa, nó chẳng hề xuất hiện cả chỗ này lẫn chỗ
kia. Thành thử hãy đặt giả thiết là hắn lấy.”

Ông xòe hai tay ra giơ lên, chờ đợi. Winston miễn cưỡng gật đầu tán

thành.

“Vậy ta hãy nhìn chuyện đó từ hai góc độ. Như thế nào? Và tại sao?

Cái đầu thì dễ. Nhớ lại cuốn băng xem. Hắn bắn cô ấy rồi để cô ấy bật ra
khỏi quầy mà ngã về phía sau, đổ vào người hắn rồi gục xuống sàn, ra khỏi
khung hình camera. Hắn có thể lấy cái hoa tai mà không bị người ta thấy.”

“Anh quên một điều.”

“Là gì?”

“Người Tốt bụng. Anh ta đã băng bó đầu cô ấy. Có thể anh ta lấy.”

“Chuyện đó tôi cũng có nghĩ tới. Không phải là không có khả năng.

Nhưng khó xảy ra hơn là hung thủ. Người Tốt bụng chỉ là nhân vật tình cờ
xuất hiện thôi. Tại sao anh ta lấy, để làm gì chứ?”

“Tôi không biết. Vậy sao lại là hung thủ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.