VIỆC MÁU - Trang 260

McCaleb gật.

“Chị thấy không, lấy của nạn nhân một cái gì đó để lưu niệm thì đã là

có tính cá nhân rồi. Tôi nghĩ các nạn nhân đó đều bị chọn. Chứ không phải
là ngược lại.”

“Chuyện này anh đã suy ngẫm từ đầu tới cuối rồi phải không?”

“Chưa phải thế đâu. Tôi còn chưa biết hắn chọn họ như thế nào hay vì

sao. Nhưng đúng là tôi cứ nghĩ về chuyện đó mãi. Nghĩ suốt một tiếng rưỡi
ngồi xe từ chỗ bọn tôi đến đây. Đường sá đông quá sức.”

“Bọn tôi?”

“Tôi có người lái xe. Tôi chưa được lái mà.”

Chị không nói gì. McCaleb ước giá như mình đừng nhắc tới người lái

xe. Nói thế là để lộ ra điểm yếu của mình.

“Chúng ta cần phải bắt đầu lại,” McCaleb nói. “Bởi chúng ta cứ nghĩ

những người đó được chọn ngẫu nhiên. Chúng ta cứ nghĩ hung thủ chọn là
chọn địa điểm chứ không chọn nạn nhân. Nhưng tôi thì cho rằng ngược lại
mới đúng. Hắn chọn là chọn nạn nhân. Họ là con mồi. Là những cái đích cụ
thể mà hắn kiếm được, theo sát, rình mò. Chúng ta cần phải tìm hiểu sâu về
nhân thân họ. Ắt phải có một điểm giao cắt nào đó. Một cái gì đó chung.
Một người, một nơi chốn... một điểm trong thời gian... một cái gì đó nối
liền hoặc họ với nhau hoặc họ với nghi phạm chưa biết của chúng ta. Chúng
ta tìm…”

“Đợi đã, đợi đã.”

McCaleb ngừng nói, nhận ra rằng giọng mình đã cất cao lên vì cuồng

nhiệt.

“Thế trường hợp James Cordell thì sao, hung thủ lấy gì làm kỷ niệm?

Anh bảo hắn lấy tiền khỏi máy ATM để làm kỷ niệm hay sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.