VIỆC MÁU - Trang 263

Một cơn phấn khích dâng lên trong lòng McCaleb.

“Vậy chúng ta lại đó kiểm tra chiếc Suburban đi, rồi nói chuyện với

cô ta và hình dung xem cái gì đã bị lấy mất.”

Nếu có gì đó bị lấy mất...”

Winston cau mày. McCaleb biết chị đang đối mặt với điều gì. Chị

đang phải đối mặt với một vị đội trưởng mà vốn dĩ, sau vụ thôi miên và vụ
Bolotov hoàn toàn đại bại, chắc hẳn đang nghĩ rằng chị bị một người ngoài
điều khiển quá dễ dàng. Chị không muốn quay lại gặp ông ta với một giả
thuyết mới của McCaleb chừng nào chị chưa chắc chắn rằng nó trăm phần
trăm hoàn hảo. Mà McCaleb thì biết giả thuyết của ông chẳng bao giờ hoàn
hảo cả. Chưa bao giờ.

“Chị định sẽ làm gì đây?” ông hỏi. “Như là tôi đã lên xe và sẵn sàng

đi vậy. Chị có lên xe cùng tôi không hay vẫn đứng trên vỉa hè?”

Ông chợt nghĩ rằng ông không còn bị trói buộc bởi những mối lo kiểu

đó cũng như bởi một công việc, một vai trò, một sức ì hay gì đó nữa. Hoặc
Winston sẽ lên xe hoặc McCaleb có thể cứ thế đi mà không có chị. Rõ là
chị cũng hiểu thế.

“Không,” chị nói. “Vấn đề là anh, anh thì định sẽ làm gì. Anh là

người không phải đương đầu với những thứ chó chết ở đây như tôi. Sau cái
vụ thôi miên ấy, Hitchens đã...”

“Tôi bảo này, Jaye. Mấy chuyện ấy tôi không quan tâm. Tôi chỉ quan

tâm mỗi một điều: tìm cho ra thằng đó. Thành thử như vầy nhé. Chị cứ ngồi
yên đi, cho tôi vài ngày. Tôi sẽ tìm ra gì đó. Tôi sẽ đến chỗ sa mạc ấy nói
chuyện với vợ Cordell với lại nhìn qua cái xe. Tôi sẽ tìm ra gì đó để chị có
cái mà đi gặp đội trưởng. Còn nếu không thì tôi nuốt lại giả thuyết của tôi.
Chị có thể đá đít tôi và tôi sẽ không làm phiền chị nữa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.