VIỆC MÁU - Trang 276

“Ôi chao, thật tình tôi không biết. Ảnh thì anh ấy có nhưng tôi chả

biết anh ấy để ở đâu nữa. Cũng có thể là để đây nhưng tôi không biết. Tôi
có bao giờ lái xe này đâu. Đi đâu chúng tôi cũng lấy chiếc Caravan, cho dù
chỉ có Jim với tôi cũng vậy. Như tôi đã nói, tôi không thích trèo lên đây
mà.”

McCaleb gật đầu.

“Liệu có người nào mà ông ấy cùng làm việc có thể biết, có thể là họ

ngồi cùng xe này với ông ấy để đi làm hoặc đi ăn trưa, có ai như vậy
không?”

Trong khi lái xe từ Xa lộ Thung lũng Linh dương về lại thành phố, họ

đi qua một dãy ô tô ken chặt kéo dài dường như vô tận ở các làn ngược
chiều. Những người đi làm xa đang về nhà hoặc du khách rời thành phố đi
nghỉ cuối tuần. McCaleb hầu như không nhận thấy. Ông đắm mình suy
nghĩ. Ông hầu như không nghe thấy Lockridge nói gì, cho mãi đến khi anh
ta phải lặp lại lần thứ hai.

“Tôi xin lỗi, gì vậy?”

“Tôi nói là hồi nãy hình như tôi đã giúp anh, nhìn ra cái ấy đấy mà.”

“Ừ thì đúng, Buddy. Tôi thì tôi chắc đã không nhìn ra. Nhưng tôi vẫn

cứ muốn anh ngồi trong xe. Tôi trả tiền anh chỉ để làm thế này thôi mà, để
lái thôi.”

McCaleb dùng cả hai tay ra hiệu ý nói cái xe.

“Ừ đó, nếu tôi ngồi trong xe thì giờ này chắc anh vẫn còn ở đó tìm

tìm kiếm kiếm rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.