VIỆC MÁU - Trang 408

Hai người trao đổi thêm vài chuyện phiếm, rồi cuộc gọi kết thúc. Fox

bấm nút ngừng kết nối của điện thoại rồi lại gục đầu xuống hai cánh tay
khoanh lại trên bàn.

“Lạy Chúa... Tôi không tin nổi mình vừa làm gì nữa. Tôi... vừa nói

dối với người này. Nói dối với một đồng nghiệp. Khi anh ta phát hiện được,
anh ta…”

Chị không nói hết câu. Chị chỉ lắc đầu giữa đôi tay.

“Bác sĩ,” McCaleb thử lên tiếng. “Chị đã làm điều phải. Chẳng có gì

hại anh ta cả và hẳn anh ta cũng sẽ không bao giờ biết chúng ta đã làm gì
với thông tin này. Mai chị có thể gọi anh ta, nói là đã phân lập được nguyên
nhân tại sao có vi rút CMV, không phải là từ người hiến. Bảo anh ta rằng
chị đã hủy toàn bộ ghi chép về các người nhận khác.”

Fox ngẩng đầu lên nhìn ông.

“Chuyện ấy chẳng can hệ gì. Tôi đã dối trá. Tôi ghét phải dối trá. Nếu

phát hiện ra, anh ta sẽ chẳng bao giờ còn tin cậy tôi nữa.”

McCaleb nhìn chị. Ông không biết trả lời ra sao.

“Anh phải hứa với tôi một điều,” Fox nói. “Rằng nếu giả thuyết của

anh được chứng minh, rằng nếu anh đúng, thì anh phải bắt cho bằng được
kẻ nào gây ra chuyện này, dù đó là ai. Đó sẽ là cách duy nhất để tôi chấp
nhận được điều này. Đó sẽ là cách duy nhất để tôi bào chữa.”

McCaleb gật. Ông đi vòng qua bàn, cúi xuống ôm lấy Fox.

“Cám ơn,” Graciela nhẹ nhàng nói. “Bác sĩ làm tốt lắm.”

Fox mỉm cười yếu ớt với nàng và mỉm cười.

“Còn một điều cuối,” McCaleb nói. “Chị có máy photocopy không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.