VIỆC MÁU - Trang 431

thầm nói chuyện như bị nghẹt lại. Sau vài giây ông nhận ra người ta đang
nói tiếng Hàn.

Trong khi đợi, ông nghĩ đến sự giống nhau của các căn nhà và hình

dung thấy hai gia đình khác nhau đã cùng phải chịu đau thương vào đêm
xảy ra vụ xả súng và cả nhiều ngày sau đó.

Khi đó Steve Kang quay lại. Cậu đưa cho McCaleb một cái điện thoại

loại nối dài và chiếc đồng hồ cha cậu từng đeo.

“Mẹ tôi chẳng chỉnh gì cả,” cậu nói, “Đêm đó nó thế nào thì tới giờ

vẫn thế.”

McCaleb gật đầu. Bằng khóe mắt ông đã lưu ý thấy có động tĩnh. Ông

nhìn sang trái thì thấy mẹ của Steve Kang đang đứng nơi hành lang, chỉ
quan sát ông. Ông gật đầu với bà nhưng bà không hề đáp lại.

McCaleb có mang theo bản in khung hình lấy từ cuốn video, đã được

phóng to làm rõ, cùng với sổ tay và danh bạ điện thoại. Ông đã cho Steve
Kang biết mình định sẽ làm gì nhưng vẫn cảm thấy không thoải mái khi làm
vậy trước mặt cậu. Ông sẽ mạo nhận là một sĩ quan cảnh sát, làm như thế là
phạm tội, cho dù viên cảnh sát đó là Eddie Arrango đi nữa.

Ông tra trong danh bạ điện thoại số của Trung tâm Truyền thông

Trung ương ở khu buôn bán của Los Angeles. Ông có được số này từ hồi
còn cộng tác với văn phòng tác chiến lớn Los Angeles, bởi dạo ấy thỉnh
thoảng ông vẫn cần phối hợp hoạt động giữa các cơ quan với nhau. Đây là
trung tâm điều phối vừa tối om vừa lắt léo như cái hang nằm bên dưới Tòa
thị chính bốn tầng lầu, tất cả trao đổi bằng điện đàm của cảnh sát và lính
cứu hỏa đều được chuyển tiếp từ đây. Đó cũng là nơi người ta chỉnh giờ cái
đồng hồ từng ghi nhận thời điểm chính thức xảy ra các vụ ám sát Gloria
Torres và Chan Ho Kang.

Trên đường từ Hollywood đến chợ McCaleb đã rút bộ hồ sơ Torres ra

để lấy số hiệu thẻ đặc vụ của Arrango ghi trong báo cáo án mạng. Giờ thì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.