VIỆC MÁU - Trang 457

37

Chiếc Cherokee của McCaleb đã bị rào kín lại trong cuộc khám xét

ngày hôm đó. Ông mượn chiếc Taurus của Lockridge rồi lái về phía Bắc
theo đường 405. Khi đến Giao lộ 10, ông rẽ phía Tây về phía duyên hải
Thái Bình Dương rồi lại đi tiếp về phía Bắc theo xa lộ ven biển. Ông không
có gì phải vội mà cũng đã chán đi đường cao tốc. Ông quyết định cứ chạy
dọc theo bờ biển rồi thì rẽ lên Valley thông qua Hẻm núi Topanga. Ông biết
vùng Topanga đủ hoang vắng để có thể nhìn rõ liệu mình có bị người của
Winston theo sát không. Hay bất cứ ai khác theo sát.

Lúc ông đến được bờ biển và đang lái vòng vèo dọc theo mép nước

đen kịt thi thoảng xen kẽ màu bọt biển của những làn sóng xô bờ thì đã chín
rưỡi tối. Sương đêm dâng nặng trĩu rồi giăng ngang qua xa lộ, đâm sầm vào
những dốc núi thẳng đứng canh giữ cho vùng Vách Dựng (Palisades). Làn
sương mang theo mùi và hơi biển mạnh gắt khiến McCaleb nhớ lại cái đêm
câu cá cùng với cha hồi ông còn bé. Mỗi lần cha ông giảm ga rồi tắt hết
động cơ để hai cha con cứ thế trôi bồng bềnh trong bóng tối là ông lại sợ
muốn chết. Hơi thở ông tắc nghẹn vào lúc tàn đêm khi ông già xoay chìa
khởi động lại thuyền. Ông thường gặp những cơn mơ dữ thấy mình là cậu
bé một mình trôi dạt trong bóng tối trên một con thuyền chết. Ông chẳng
bao giờ kể với cha về những giấc mơ đó. Ông chẳng bao giờ bảo cha rằng
ông không thích đi câu đêm. Nỗi sợ đó ông luôn giữ kín trong lòng.

McCaleb nhìn sang trái cố tìm cho ra đường thẳng nơi đại dương gặp

bầu trời song nhìn không ra. Hai sắc độ của bóng tối hòa vào nhau đâu đó
ngoài kia, trăng ẩn trong màn mây. Nó dường như hợp với tâm trạng ông.
Ông bật radio rồi vặn tới vặn lui tìm một vài điệu blues nhưng rồi chịu thua

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.