VIỆC MÁU - Trang 459

Đằng xa ông thấy những ánh đèn ngay hàng thẳng lối của một ngôi nhà
trong hẻm núi và ông tự nhủ ở trong ngôi nhà đó thì người ta cảm thấy thế
nào. Ông quờ tay sang ghế bên cạnh tìm cây harmonica, nhưng nó không
còn đó mà đã trượt sang một bên giữa một trong các lần ông rẽ quặt trên
con đường ngoằn ngoèo như rắn.

Ba phút trôi qua mà chẳng chiếc xe nào chạy qua ông. Ông đưa xe

vào lại làn đường rồi tiếp tục đi. Khi ông đã lên trên đỉnh núi, con đường
vươn thẳng ra chút ít rồi đổ xuống Đồi Woodland. Ông tiếp tục đi trên Đại
lộ Hẻm núi Topanga cho đến khi gặp Phố Sherman rồi thì rẽ sang phía
Đông để vào Công viên Canoga. Năm phút sau ông dừng lại trước nhà
Graciela và quan sát những ô cửa sổ trong vài phút. Ông nghĩ xem sẽ nói gì
với nàng. Ông không chắc mình đã khởi đầu cái gì với nàng nhưng ông cảm
thấy điều đó mạnh mẽ và chính đáng. Ngay cả khi chưa mở cửa xe, ông đã
buồn rầu nghĩ đến khả năng điều đó giờ đây đã chấm dứt.

Ông chưa kịp mở cửa trước thì nàng đã mở, và ông tự hỏi phải chăng

nàng đã quan sát ông từ lúc ông còn đang ngồi trong xe.

“Terry? Mọi chuyện ổn chứ? Sao anh lại lái xe?”

“Anh phải lái.”

“Vào đi, vào đi.”

Nàng lùi lại để ông vào. Họ đi đến phòng khách, ngồi trên chính cái

sofa phân đoạn mà trước đây họ đã ngồi. Một cái tivi màu nhỏ đặt trên giá
gỗ đang bật trong góc phòng, âm thanh vặn nhỏ. Bản tin mười giờ trên
Kênh 5 vừa mới bắt đầu. Graciela dùng điều khiển tắt tivi. McCaleb đặt cái
túi da nặng trịch xuống giữa hai chân. Ông đã bỏ lại cái túi xách to ngoài
xe, không muốn đánh bạo cho rằng nàng sẽ đề nghị ông ở lại.

“Nói em nghe,” nàng nói. “Chuyện gì xảy ra vậy?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.