VIỆC MÁU - Trang 474

39

Nhân viên tiếp tân của Bonnie Fox, chẳng bao giờ thôi cau mày, bảo

McCaleb rằng bác sĩ đã ở trong phòng phẫu thuật ghép tạng suốt buổi chiều
nên chắc hẳn phải hai ba tiếng nữa mới đến lại. McCaleb suýt nữa đã chửi
thề thành tiếng nhưng rồi ông để lại số điện thoại của Graciela và bảo cái bà
suốt ngày cau có rằng ông cần Fox gọi lại càng sớm càng tốt, lúc mấy giờ
cũng được. Ông đã toan gác máy nhưng rồi lại ngẫm nghĩ gì đó.

“Này, ai nhận tim vậy?”

“Cái gì?”

“Chị nói suốt buổi chiều bác sĩ ở trong phòng mổ. Bệnh nhân nào

vậy? Có phải cậu bé không?”

“Tôi rất tiếc. Tôi không có quyền bàn về các bệnh nhân khác với

ông,” cái bà luôn cau có đáp.

“Được rồi,” ông nói. “Vậy chị chỉ cần bảo đảm là bà ấy sẽ gọi cho

tôi.”

Suốt mười lăm phút sau McCaleb đi đi lại lại giữa phòng khách và

nhà bếp, hy vọng viển vông rằng điện thoại sẽ reo và ở đầu dây bên kia sẽ
là Fox.

Cuối cùng ông cũng tìm được cách dồn nỗi lo âu sang một ngăn phụ

của bộ não để bắt đầu nghĩ về những vấn đề lớn hơn ở trong tầm tay.
McCaleb biết ông sẽ phải bắt đầu quyết định nhiều điều, trong đó điều quan
trọng nhất là có nên kiếm luật sư hay không. Ông biết Winston nói đúng;

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.