VIỆC MÁU - Trang 476

mình và với tay lên khi McCaleb chuyền một trong các bóng đèn huỳnh
quang dài xuống cho anh ta giữ.

McCaleb túm cái điều khiển nằm trên chỗ gác tay của sofa, nhấn nút

tua nhanh về phía trước. Cảm thấy thích thú vì mình đã quên không xem lại
buổi thôi miên như đã hứa với đội trưởng Hitchens, McCaleb quyết định sẽ
lướt nhanh qua phần chuẩn bị. Ông tua qua phần phỏng vấn sơ bộ và các
bài tập thư giãn để chuyển tới phần thực sự thẩm vấn Noone trong trạng
thái thôi miên. Ông muốn nghe James Noone kể lại các chi tiết của vụ nã
súng và lúc kẻ giết người bỏ chạy.

McCaleb theo dõi với sự tập trung tuyệt đối và nhanh chóng thấy

mình đang chịu cũng những tác động có tính thể chất của nỗi thất vọng
giống như khi đang tiến hành buổi thôi miên. Noone là một đối tượng thôi
miên hoàn hảo. Trước đây hiếm khi nào ông thôi miên một nhân chứng có
khả năng nhớ lại một cách chi tiết đến vậy. Nỗi thất vọng nhói buốt kia chỉ
là bởi anh ta đã không thể nhìn tay lái xe và biển số chiếc Cherokee đã bị
bịt kín.

“Mẹ kiếp,” McCaleb chửi thề to tiếng khi buổi thôi miên được thu

băng sắp sửa kết thúc.

Ông đã với tay cầm điều khiển, quyết định tua lại để lần nữa cuộc

thẩm vấn, nhưng rồi ông bất thần khựng lại, ngón tay sững lặng trên nút
điều khiển.

McCaleb vừa thấy cái gì đó không khớp, cái gì đó ông đã bỏ qua

trong buổi thôi miên do ông bị Winston lúc đó đang ngồi cùng làm chia trí.
Ông tua lại cuốn băng nhưng chỉ một đoạn ngắn, rồi cho quay lại mấy câu
hỏi cuối mà ông hỏi.

Trên băng, McCaleb đang tóm tắt câu chuyện, hỏi thêm dăm ba điều

còn sót lại và vài câu cầu may hơn là thực tế. Ấy chỉ là những câu hú họa,
đưa ra với Noone thuần chỉ vì thất vọng. Ông đã hỏi liệu có cái nhãn dính

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.