VIỆC MÁU - Trang 499

định trong bóng tối của chiếc xe rằng ông sẽ sống. Mặc tất cả chuyện này,
ông sẽ sống.

Ông không nhận thấy những người đàn ông đang đi dọc đường nội bộ

tiến về phía ông, cho mãi đến khi họ đã gần như đến sát gần chiếc Taurus.
Ông bật đèn pha thì nhận ra đó là Nevins, Uhlig và Arrango. Ông tắt đèn rồi
đợi. Họ mở cửa xe chui vào, Nevins ngồi đằng trước, hai người kia đằng
sau, Arrango ngay sau lưng McCaleb.

“Trong này có máy sưởi không?” Nevins hỏi. “Càng lúc càng lạnh

đấy.”

McCaleb khởi động xe nhưng đợi khi nào động cơ ấm lên mới bật

máy sưởi. Ông nhìn Arrango trong kính chiếu hậu. Tối quá nên không thấy
được gã có ngậm tăm trong mồm hay không.

“Walters đâu?”

“Bận.”

“OK,” Nevins nói. “Ờ, tụi tôi tới đây để nói với anh rằng xem ra tụi

tôi đã nghĩ sai về anh, McCaleb. Tôi xin lỗi. Tụi tôi xin lỗi. Xem ra Noone
mới là thằng ấy. Anh làm tốt lắm.”

McCaleb chỉ gật. Đó là một lời xin lỗi nửa vời nhưng ông chẳng buồn

bận tâm. Điều ông đã khám phá ra để có thể gột sạch thanh danh mình sẽ
khiến ông khó sống hơn so với nếu ông bị công khai buộc tội là thủ phạm
các vụ giết người này. Những lời xin lỗi chẳng có ý nghĩa gì với ông hết.

“Tụi tôi biết đêm nay với anh hẳn là dài lắm nên tụi tôi muốn giúp

anh. Tôi đang nghĩ tụi tôi có thể bảo anh thuật tóm tắt xem toàn bộ chuyện
này diễn ra thế nào rồi thì có thể mai anh đến trình diện và tường trình
chính thức. Anh nghĩ sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.