VIỆC MÁU - Trang 497

bị thôi miên thì không. Lẽ ra hắn phải trả lời bất cứ câu hỏi nào được hỏi
trong phòng đó trừ phi người ta nói cụ thể là câu đó hỏi ai. Mà tôi thì đâu có
khi nào gọi tên chị đâu.”

“Hắn giả vờ.”

“Đúng. Mà nếu hắn giả vờ giả vịt thì các câu trả lời của hắn toàn bịa

tuốt. Thế nghĩa là James Noone chỉ là một phần của trò sắp đặt. Tôi đã nhờ
người so sánh mấy cuốn băng video trước khi đến đây. Tôi có ảnh in ra, để
trong xe ấy. James Noone và Người Tốt bụng là cùng một gã. Là hung thủ.”

Winston lắc đầu như thể ra hiệu là đầu óc bị quá tải.

Mắt chị lướt khắp phòng tìm một chỗ để ngồi. Chỉ có cái giường xếp

mà thôi.

“Chị cần ngồi xuống đây,” McCaleb vừa nói vừa đứng dậy.

“Tôi cần ngồi nhưng không phải ở đây. Chúng ta phải rút khỏi đây,

Terry. Tôi cần gọi cho Đội trưởng Hitchens rồi thì những người khác, cảnh
sát Los Angeles và Cục nữa. Với lại tốt nhất là tôi xin lệnh bắt Noone.”

McCaleb sửng sốt thấy chị vẫn chưa ghép được tất cả các mảnh của

câu chuyện vào thành một.

“Chị không nghe tôi nói à? Chẳng có Noone nào hết. Làm gì có hắn.”

“Anh nói thế là thế nào?”

“Tên. Cái tên Noone ấy, nó khớp với mọi cái khác. Thử chiết tự ra

xem, chị sẽ có no one - chẳng ai. Tôi chẳng là ai cả. Các mảnh từ đầu đến
giờ đã có đó rồi...”

Ông lắc đầu rồi ngã phịch trở lại vào ghế. Ông úp mặt vào hai bàn tay.

“Làm sao tôi... Tôi không sống nổi với chuyện này.” Một lần nữa

Winston đặt tay lên cổ ông nhưng lần này ông không giật thót.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.