VIỆC MÁU - Trang 502

“Và trước sau hắn chỉ mưu toan đổ hết lên đầu anh?”

“Tôi chỉ nghĩ rằng hắn muốn tôi lần theo dấu vết, rồi thì tự mình

khám phá ra hắn đã làm gì. Hắn biết rồi sẽ ra như thế nếu tôi trở thành nghi
phạm. Bởi vì chừng đó tôi sẽ phải tự mình điều tra vụ việc. Nhưng rồi
chuyện ấy không xảy ra trước hết là vì những người điều tra vụ này đã
nhầm manh mối.”

Trong khi nói vậy, ông nhìn Arrango qua kính chiếu hậu. Ông thấy

cặp mắt gã thám tử tối sầm lại vì giận dữ. Gã sắp nổ bùng ra tới nơi.

“Arrango, sự thực là các anh đã coi đây chỉ như một vụ đột nhập và

cướp của thường tình, có chăng là thêm vài phát súng nổ, không hơn không
kém. Các anh đã bỏ qua nó. Thành thử Noone mới tự mình khởi động toàn
câu chuyện.”

“Bằng cách nào?” Uhlig và Nevins đồng thanh hỏi.

“Tôi dính vào vụ này là bởi một bài báo đăng trên Thời báo. Bài ấy

được viết theo gợi ý từ một thư bạn đọc. Dù bức thư đó ký tên ai đi nữa, tôi
đánh cuộc đó chính là Noone.”

Ông ngừng nói, đợi người ta phản đối. Chẳng ai phản đối.

“Bức thư gợi ý cho bài báo ra đời. Bài báo gợi ý cho Graciela Rivers.

Graciela Rivers gợi ý cho tôi. Như chuỗi quân bài domino vậy.”

Một ý nghĩ bất thần lóe lên trong ông. Ông nhớ lại người đàn ông

ngồi trong chiếc xe ngoại quốc cũ đỗ bên kia đường khi ông đến Siêu thị
Sherman lần đầu tiên. Ông nhận ra rằng chiếc xe đó khớp với chiếc xe ông
đã thấy lao thẳng ra khỏi bãi đỗ xe của vũng neo thuyền vào cái đêm ông
đuổi theo kẻ đột nhập.

“Tôi nghĩ thời gian qua Noone theo dõi tôi suốt,” ông nói. “Theo dõi

kế hoạch của hắn được triển khai. Hắn biết khi nào thì đến lúc đột nhập vào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.