VIÊN MỠ BÒ - Trang 41

Và hai người cứ nói chuyện tiếp như thế, cố tìm hiểu những ý muốn

của Chúa, dự đoán những quyết định của Người, làm như Người quan tâm
tới những việc thực ra chẳng liên quan đến Người một chút nào.

Tất cả những chuyện ấy đều được nói bóng nói gió, khôn khéo, kín

đáo. Nhưng mỗi lời của bà phước đội mũ cong vành lại phá vỡ thêm một
mảng trong thái độ công phẫn của cô giá điếm. Rồi câu chuyện đổi hướng
đi chút ít, bà già đeo tràng hạt kể lể những nhà tu của dòng bà, về bà nhất
của mình, về bản thân bà ta và về bà phước xinh xắn ngồi bên, bà phước
quí hóa Xanh Nixêpho. Hai bà được mời đến Lơ Harvơ để vào bệnh viện
chăm nom hàng trăm binh lính mắc bệnh đậu mùa. Các bà mô tả họ, những
con người khốn khổ ấy, kể ra những chi tiết về bệnh trạng của họ. Ấy thế
mà trong lúc các bà bị giữ lại ở dọc đường vì những ý thích bất chợt của tên
Phổ nọ, biết bao nhiêu người Pháp có thể chết mà đáng lẽ các bà cứu sống
được cũng nên! Chăm nom binh sĩ là việc chuyên môn của bà; bà từng ở
Crimê, ở Ý, ở Áo, và qua câu chuyện kể lại các chiến dịch bà đã tham dự,
bà bỗng tỏ ra là một nhà tu hành thuộc loại thổi kèn đánh trống, hình như
sinh ra là để đi theo các trại quân, thu nhặt những người bị thương giữa các
trận giao tranh ác liệt, và giỏi hơn cả một cấp chỉ huy, chỉ dùng một lơi nói
cũng khuất phục được những tên lính thô bỉ vô kỷ luật; đúng là một bà
phước Răng-tăng-plăng(27) mà bộ mặt rỗ nát, chi chít vô số những nốt lỗ
chỗ, dường như là một hình ảnh những tàn phá của chiến tranh.

Bà ra nói xong, không ai nói thêm gì nữa, vì hiệu quả xem chừng tốt

quá rồi.

Ăn xong, mọi người vội vã trở về lên ngay phòng mình, để sáng hôm

sau khá muộn mới lại xuống.

Bữa ăn sáng yên ổn. Người ta để cho cái hạt gieo hôm qua có thì giờ

nảy mầm và kết quả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.