VIÊN NGỌC CỦA HOÀNG ĐẾ - Trang 128

Nhướn mày, ông Khuông hỏi:

- Thế là tôi buộc phải ở lại đây suốt thời gian đó, thưa đại nhân?

- Không nhất thiết như vậy. Sự việc mờ mịt nhất đôi khi được sáng tỏ

một cách bất ngờ nhờ có sự tình cờ quý báu. Nào, chúng ta hãy nếm món
thạch hoa quả của ông Khấu đi đã, hãy tạm gác lại cái đề tài đáng buồn!

Tất cả im lặng thưởng thức vị tươi ngon của các quả trong món thạch

được ướp lạnh nhiều giờ dưới đáy giếng. Cuối cùng chiếc bát đựng thạch
quả đã trơ đáy. Ông Khấu kể một chuyện hay trong giới hoạ: chuyện về
một bức tranh giả đã được đánh giá là bản gốc. Địch công thì kế một
chuyện vui trước khi về Phố Dương trị nhậm. Câu chuyện vui làm mọi
người cười thích thú. Không khí giờ đây hoàn toàn thoải mái, mặc dù vẫn
đang oi nồng. Lúc lão Hồng chuấn bị rót trà tuần thứ hai, Địch công đứng
dậy nói:

- Thôi ta bắt đầu vào việc!

Ông tiến về phía chiếc bàn lớn, và ngồi ở chỗ để có thể nhìn thấy cửa

số ở bên tay trái, và cửa ra vào ở bên tay phải; lấy tay chỉ vị trí ngồi của
ông Khấu, ông Biện và ông Khuông. Lão Hồng đã bê ghế đến các chỗ đó.
Ông Biện ngồi ghế giữa, đối mặt với Địch công, ông Khuông ngồi ghế tay
phải, và ông Khấu ngồi ghế tay trái ông Biện.

Hình. Vị trí ngồi của mọi người trong phòng

Địch công đẩy chiếc giá nến bằng bạc để trước mặt về phía tay trái,

bực bội nói:

- Ở đây khó thở quá! Hãy tắt các ngọn nến trên tường đi, lão Hồng!

Chúng làm căn phòng thêm nóng nực và làm ta mỏi mắt. Mắt ta hơi kém,
thưa các ông. Ta cho là bị ảnh hưởng của ánh sáng mặt trời địa phương.
Xem nào, ta có mang theo vành che nắng không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.