VIÊN NGỌC CỦA HOÀNG ĐẾ - Trang 129

Ông cho tay vào tay áo và vật lấy ra lại là một bức thư.

- Cái gì vậy? - Địch công kêu lên - Ta cũng chưa bóc xem lá thư này.

Sớm nay họ đưa tới lúc ta ở nha phủ đi ra. Lại có cả chữ Khẩn và Mật nữa
cơ chứ! Xin các ông chờ một lát! - Ông xé phong bì và rút ra tờ giấy chữ
viết rất nhỏ và khó đọc. Đọc đoạn đầu, ông lẩm bẩm:

- Kẻ viết thư nói là có cô cháu làm đầy tớ ở nơi nào đó, đã bị bắt cóc

và đã bị hành hạ. Hừm, có lẽ bị một kẻ tâm thần làm chuyện đó.

Rồi lại im lặng đọc một lúc, sau cùng nói to:

- Cô ta đã nhìn thấy mặt tên đó: hình như là một thân hào ở Phổ

Dương. Vì vậy kẻ viết thư đã do dự lâu trước khi viết. Cuối cùng anh ta
thấy rằng, chuyện đó không nên xảy ra nữa ở nơi có sự cai trị nghiêm minh.
Anh ta mong ta mở ngay cuộc điều tra... phải có biện pháp để... và sau đó là
những lời công thức của các đơn từ. Đáng lý anh ta phải đến gặp ta ngay...
xem nào... chả thấy anh ta viết tên của tên khốn kiếp ấy.

Địch công đưa tờ giấy sát mắt và lắc đầu:

- Chả thấy tên đó... chưa bao giờ ta gặp một loại chữ khó đọc như vậy.

Xin nhờ ông Khấu đọc nốt hộ.

Và đưa tờ giấy về phía ông Khấu, nhưng rồi lại không đưa nữa, cười

xin lỗi:

- Thôi, không được. Ta không có quyền đưa thư tố giác cho những ai

không thuộc nha phủ. Ta sẽ nghiên cứu sau vậy - Ông gấp thư lại, cho vào
tay áo.

- Cần phải suy nghĩ kỹ trước khi đưa ra những lời kết tội ngớ ngẩn

- Ông Khuông bực bội nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.