VIÊN NGỌC CỦA HOÀNG ĐẾ - Trang 38

- Đồng Khoan à? - Địch công thốt lên. - Đó là tên ta đọc thấy dưới

bảng khắc: “Biệt thự dòng sông” ở khu nhà bỏ hoang. Bà ấy cho biết là
ngôi nhà bà ấy thuộc như lòng bàn tay mình, và người chờ bà ta ở đó cũng
biết rõ ngôi nhà như bà ta biết!

Chợt Địch công nói lớn:

- Có phải ông ta là bố của Đồng Mai, người đánh chiêng chết chiều

nay?

- Đúng như vậy, thưa đại nhân. Diên Hương mồ côi và được ông bà

Đồng Khoan nuôi. Cách đây bốn năm, ông Đồng phải bán hết tài sản để trả
nợ, ông ta muốn thu xếp cho Diên Hương đến ở một nhà tử tế. Tôi đã mua
cô ta giá bốn mươi lượng vàng để làm nô tỳ. Và rồi, cô ta ngày càng trở nên
xinh đẹp, như một viên đá quý, càng mài càng lộ rõ phẩm chất... Và cô ta...
- Ông Khấu lau cặp mắt đỏ lừ, một lúc sau mới nói được tiếp - Bà cả nhà
tôi bị một chứng nan y, nên hai năm sau, tôi lấy cô Diên Hương làm vợ hai.
Tôi biết là tôi già hơn cô ta, nhưng chúng tôi đều có chung một say mê...

- Ta hiểu rồi! Giờ thì ông hãy cho ta biết: ông giao nhiệm vụ gì cho bà

ta?

Ông Khấu chậm rãi cạn chén trà, rồi trả lời:

- Chuyện là thế này, thưa đại nhân. Cô ấy giới thiệu với tôi về khả

năng thu thập, tìm kiếm các đồ cổ của Đồng Mai. Cô ấy hiếu rất rõ anh ta,
vì họ cùng được dạy dỗ, nuôi nấng như nhau. Cách đây hai hôm, cô ấy cho
biết là Đồng Mai đã tìm ra một chiếc lọ rất cố và có giá trị rất lớn. Đó là
chiếc lọ đẹp nhất của Trung Hoa và giá là một trăm lượng vàng. Theo cô ấy
thì giá trị đúng là phải gấp đôi số tiền đó. Vì là vật quý hiếm mà nhiều nhà
sưu tầm đồ cổ muốn có, Đồng đề nghị là vai trò môi giới của anh ta phải
tuyệt đối giữ bí mật. Cô ấy còn nói thêm: vật đó phải được giao ở một điếm
bí mật, chắc chắn mà cả hai đều biết rõ. Họ hẹn gặp nhau tối nay. Tôi cố

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.