VIÊN NGUYỆT QUAN ÂM - Trang 117

May mà Thẩm Ngọc Thư không nói ra những điều này, nếu không Tô Duy
sẽ còn ấm ức hơn.

Cuối cùng cậu cũng ngừng được cơn ho, đưa tay nắm lấy đầu dây đỏ của túi
tiền, nghịch nghịch như có vẻ thú vị lắm, nói: "Thực ra tôi chỉ muốn thử độ
nhanh nhạy của cậu thôi, xem cậu liệu có đủ tư cách hợp tác với tôi không."

"Hợp tác?"

"Đúng vậy, tôi và cậu."

Trong đầu Tô Duy nhanh chóng nghĩ cách đối phó, vẻ mặt thì vẫn rất tùy ý.

Cậu không được phép để lộ ra sự lo lắng, nếu không sẽ không thể thuyết
phục được Thẩm Ngọc Thư.

Nên biết rằng hợp tác với một người có trí lực cao không phải là chuyện dễ
dàng.

Tô Duy cười ha ha vài tiếng, lại bước tới khoác vai Thẩm Ngọc Thư.

Rất ít khi có người làm hành động thân mật này với hắn, có điều cả hai cao
gần bằng nhau, vì thế Tô Duy làm động tác này rất tự nhiên thoải mái.

"Tôi nghĩ vụ án Quan Âm cậu cũng xem báo rồi, Trần gia treo thưởng năm
nghìn đồng bạc Âu để tìm người phá án. Năm nghìn đồng bạc Âu đấy, cậu
biết con số ấy lớn đến mức nào chứ?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.