VIÊN NGUYỆT QUAN ÂM - Trang 159

Ánh mắt Tô Duy mơ hồ, nói chuyện cũng như hết hơi. Lúc buổi chiều trạng
thái đã có vẻ không tốt, nhưng cũng không đến mức tệ như bây giờ.

Thẩm Ngọc Thư nhìn Củ Lạc chỉ tay sang bên cạnh, nó nhảy tránh ra,
nhường chỗ cho Thẩm Ngọc Thư, hắn đưa tay sờ lên trán Tô Duy.

Trán Tô Duy nóng như lửa, Thẩm Ngọc Thư đành phải lôi nhiệt kế ra cặp
nhiệt độ cho cậu, sốt đến 38 độ 7.

Nhiệt độ cơ thể hơi cao, Thẩm Ngọc Thư xoay người Tô Duy lại, sờ lên gáy
cậu, quả nhiên chạm vào một cục cứng ngắc. Cũng may là không chảy máu,
chỉ bị sưng lên thôi.

"Cậu có thấy chóng mặt buồn nôn không?"

"Có..."

"Lúc cậu vào đây người nhà tôi có nhìn thấy không?"

"Hình như là không..."

Vết thương trên đầu Tô Duy không nghiêm trọng lắm, thế nên cảm giác
chóng mặt buồn nôn có lẽ là do bị sốt gây ra. Bị thương mà còn có thể mò
tới nhà hắn, thần không biết, quỷ không hay, Thẩm Ngọc Thư cho rằng Tô
Duy không có vấn đề gì đáng ngại.

"Tôi đi lấy cho cậu ít thuốc, cậu nằm đây đừng có đi đâu, tôi không muốn
chú dì tôi nhìn thấy trong nhà có trộm."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.