VIÊN NGUYỆT QUAN ÂM - Trang 160

Với tình trạng hiện giờ của cậu, có muốn động đậy cũng lực bất tòng tâm, có
thể thuận lợi chui được vào phòng Thẩm Ngọc Thư, có thể coi là kỳ tích rồi.

Tô Duy không có hơi sức đâu tranh luận với Thẩm Ngọc Thư, chỉ tùy tiện
"ừ" một tiếng. Vì sợ lạnh nên cậu lật người lại, cuộn mình tiếp tục ngủ.

Thẩm Ngọc Thư thấy vậy thì không đành lòng, lấy chăn đắp lên người Tô
Duy, hắn chợt phát hiện trên vạt áo cậu có dính thứ bột gì đó màu đỏ sẫm,
nhìn giống như loại bột được nghiền ra từ thảo dược của tiệm thuốc Lạc
Chính.

Thẩm Ngọc Thư lấy ra một tờ giấy, giũ chỗ bột lên đó rồi gấp lại, đặt trên
bàn. Hắn đi xuống dưới nhà, lấy lý do mình bị cảm lạnh để xin Lạc Chính ít
thuốc.

Nghe hắn nói không khỏe, Lạc Chính vội vàng đi lấy mấy vị thuốc có tác
dụng thanh nhiệt giải độc, đổ vào nồi hãm, Tạ Văn Phương cũng lo lắng đi
lấy một cái áo dày, nhất định bắt hắn khoác vào, lại dặn hắn vừa mới trở về
còn lạ nước, rất dễ bị ốm nên phải cẩn thận, còn làm cho hắn một bát canh
gừng, bảo hắn uống ngay nhân lúc còn nóng.

Trời nóng thế này mà phải mặc áo dày, lại còn phải uống bát canh gừng vẫn
nghi ngút khói, đối với Thẩm Ngọc Thư đây quả là cực hình. Nhưng để
không bị nghi ngờ, hắn đành nhắm mắt nhắm mũi cố gắng uống hết, đến khi
thuốc sắc xong mới lấy cớ lên lầu nghỉ ngơi, mang cả bát thuốc đi lên.

Bước vào phòng, đặt bát thuốc xuống bàn, việc đầu tiên hắn làm đó là cởi
ngay cái áo dày cộp ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.