VIÊN NGUYỆT QUAN ÂM - Trang 166

nhìn rất ra dáng.

Tô Duy nhìn hắn, nếu như là trước đây thì cậu nhất định sẽ huýt sáo khen
ngợi, đáng tiếc hôm nay lại không có tinh thần để làm chuyện ấy.

Thẩm Ngọc Thư cũng đang quan sát Tô Duy, thấy cậu đã đỡ hơn nhiều bèn
hỏi: "Sức khỏe của mấy kẻ trộm đạo thường tệ như vậy sao?"

"Hiệp đạo."

"Chỉ là cách gọi khác nhau mà thôi."

"Thực ra sức khỏe của tôi trước giờ vẫn rất tốt, lần này chỉ là do lạ nước mà
thôi."

"Thay đổi môi trường là lăn ra ốm, điều này chứng minh cơ thể cậu không
thể thích ứng được với những điều kiện sống khác nhau, đây cũng là một
biểu hiện của sức khỏe không tốt."

Để không tiếp tục bị tiêm kiến thức y học vào đầu, Tô Duy quyết định thừa
nhận sức khỏe của mình kém, dựa vào đầu giường không nói gì nữa.

Thầm Ngọc Thư cầm lấy gói giấy lúc trước đặt trên bàn lên, mở ra kiểm tra
bột phấn dưới đèn, lại quệt một chút lên đầu ngón tay ngửi ngửi, Tô Duy
nhìn động tác của hắn, tò mò hỏi: "Đó là cái gì?"

"Là thuốc hít, hơn nữa là loại tương đối đắt và hiếm, tôi lấy nó trên quần áo
cậu đấy."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.