VIÊN NGUYỆT QUAN ÂM - Trang 171

Bây giờ hồi tưởng lại, mỗi một hình ảnh đều thật ly kỳ, như là từng mảnh
của trò chơi ghép hình, thiếu đi một mảnh trong đó thì không thể ghép thành
bức hình hoàn chỉnh.

Có lẽ bởi vì quá ly kỳ, cho nên lại khiến người ta có cảm giác không chân
thật.

Nói đến nguy hiểm, trước đó không phải cậu chưa từng trải qua, nhưng lần
này ngoài nguy hiểm ra, còn có cả sự quái dị và sợ hãi, không phải bởi bị rơi
xuống mà vì nguyên nhân rơi xuống.

Dây cáp đối với thần trộm cũng tựa như súng lục đối với cảnh sát, là đồ vật
tùy thân quan trọng nhất, thế nên trước mỗi lần xuất phát, cậu đều sẽ cẩn
thận kiểm tra công cụ của mình, dây cáp không có khả năng đứt, trừ phi...

Có người động tay động chân.

Tô Duy chuyển hướng suy nghĩ sang chuyện khác, không muốn nghĩ ngợi
nhiều về vấn đề này nữa, so với nguyên nhân rơi xuống chỗ này, hiện giờ
việc đầu tiên mà cậu phải làm chính là nghĩ cách trở về.

Nếu có cơ hội trở về thời hiện đại, cậu nhất định nói cho tất cả những người
thích xem phim xuyên không, tuyệt đối không được tin vào những gì mà TV
nói, tất cả đều là giả, trên thực tế không ai có thể thích ứng ngay với việc
sinh sống ở thời điểm vài chục năm thậm chí là mấy trăm năm trước được.

Loại cảm giác này người không tự mình trải qua cơ bản không thể hiểu
được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.