VIÊN NGUYỆT QUAN ÂM - Trang 172

Cậu không thuộc về nơi này, cậu nôn nóng muốn trở về, nhưng lại không
tìm được cách gì.

Cho nên cậu tới đường Bối Lặc trước, không ngờ rằng nơi đó sớm đã hoang
phế, căn nhà đó vẫn còn, nhưng đã người đi nhà trống, cánh cửa khóa chặt.
Tô Duy hỏi thăm hàng xóm xung quanh, họ nhớ rõ rất nhiều năm trước nơi
đó đúng là có một gia đình họ Thẩm sinh sống.

Thẩm gia chuyển đến từ Bắc Kinh, hai vợ chồng mang theo một cậu con
trai, gia cảnh không tệ, nhưng sau khi bọn họ qua đời, đứa bé đã bị đón đi,
chuyện sau đó hàng xóm cũng không rõ lắm.

Lúc ấy cậu còn tưởng rằng Thượng Hải rộng lớn như vậy, muốn tìm được
Thẩm Ngọc Thư sẽ rất khó, không ngờ rằng cơ duyên trùng hợp, cả hai rất
nhanh đã lại gặp nhau. Vừa rồi Tô Duy không kể ra những chuyện này, là vì
trực giác nói với cậu, Thẩm Ngọc Thư cũng không muốn nhắc tới những
chuyện đã qua.

Có lẽ trên đời này vạn vật đều có số mệnh của mình, nếu không làm sao cậu
lại trùng hợp rơi trên tàu, trùng hợp gặp được tổ tiên của Thẩm Ngạo?

Cho nên, chỉ cần không từ bỏ, thế nào rồi cũng có cách.

Chương 7: Chuyển biến

"Trên người cậu có mùi gì đó."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.