VIÊN NGUYỆT QUAN ÂM - Trang 46

Thẩm Ngọc Thư làm ra vẻ thu tiền lại, lão mập lập tức câm mồm, giằng lấy
tiền rồi quay sang gọi đồng bọn của mình.

Chú sóc con treo mình trên một sợi dây buồm, nhe răng chít chít trên tức,
lão mập tức điên định ra lắc dây thì bị đồng bọn ngăn lại.

Bọ họ mấy người đuổi theo một con sóc đến thở không ra hơi, đã thế còn bị
mọi người cười nhạo, sớm đã không còn muốn chường mặt ở chỗ này nữa.
Thấy đã thu được tiền bèn vội vàng kéo lão mập rời đi.

Xung quanh có không ít người đứng xem, cả bọn đi quá vội nên va vào một
người đàn ông.

Người đó có nước da trắng trẻo và thân hình mảnh khảnh, đúng kiểu thư
sinh trói gà không chặt. Lão mập mềm nắn rắn buông, đem cơn giận của
mình trút hết lên đầu anh ta, đứng đó xỉ vả nửa ngày, đến tận khi đối phương
không ngừng cúi mình xin lỗi mới thấy dễ chịu hơn một chút, ngẩng đầu
vênh vang bỏ đi.

Thẩm Ngọc Thư sợ mấy tuần bộ làm khó đứa bé nên cũng dúi ít tiền cho họ,
mấy người đó vốn chẳng thèm để ý đến chuyện thiên hạ, cầm lấy tiền thuận
nước giong thuyền, dạy dỗ đứa bé vài câu rồi bỏ đi.

Những người đứng xem kịch vui cũng lần lượt tán hết, chàng thư sinh trói
gà không chặt bị lão mập va phải, lại còn bị mắng cho một trận rát mặt, vậy
mà không hề tức giận, vẫn cúi đầu không ngừng xin lỗi.... Tới tận khi lão
mập đi rồi mới đứng thẳng người dậy, lẩn vào đám đông rời đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.